search chat play-circle-outline angle-down angle-right angle-left icon-menu
Skip to content

Triết Học Đường Phố 2.0

Tri thức — Trí tuệ — Giác ngộ

  • THĐP Deep Club
  • [THĐP Ebook] Cẩm Nang Nofap
  • Tạp chí Aloha – THĐP 2.0 Magazine
  • Nội dung top trong tháng
    • 2021
      • Thống kê, tương tác – Nội dung top + Nội dung Deep Club tháng 3, 2021
      • Thống kê, tương tác – Nội dung top + Nội dung Deep Club tháng 2, 2021
      • Thống kê, tương tác – Nội dung top + Nội dung Deep Club tháng 1, 2021
    • 2020
      • Thống kê, tương tác – Nội dung top + Nội dung Deep Club tháng 12, 2020
      • Thống kê, tương tác – Nội dung top + Nội dung Deep Club tháng 11, 2020
      • Thống kê, tương tác – Nội dung top + Nội dung Deep Club tháng 10, 2020
      • Nội dung top + Nội dung Deep Club tháng 9, 2020
      • Nội dung top + Nội dung Deep Club tháng 8, 2020
      • Nội dung top + Nội dung Deep Club tháng 7, 2020
      • Nội dung top tháng 6, 2020
      • Nội dung top tháng 5, 2020
      • Nội dung top tháng 4, 2020
      • Nội dung top tháng 3, 2020
      • Nội dung top tháng 2, 2020
      • Nội dung top tháng 1, 2020
    • 2019
      • Nội dung top tháng 12, 2019
      • Nội dung top tháng 11, 2019
      • Nội dung top tháng 10, 2019
      • Nội dung top tháng 9, 2019
      • Nội dung top tháng 8, 2019
      • Nội dung top tháng 7, 2019
      • Nội dung top tháng 6, 2019
      • Nội dung top tháng 5, 2019
      • Nội dung top tháng 4, 2019
      • Nội dung top tháng 3, 2019
      • Nội dung top tháng 2, 2019
      • Nội dung top tháng 1, 2019
    • 2018
      • Tổng kết nội dung top trong năm 2018
      • Nội dung top tháng 12, 2018
      • Nội dung top tháng 11, 2018
      • Nội dung top tháng 10, 2018
      • Nội dung top tháng 9, 2018
      • Nội dung top tháng 8, 2018
      • Nội dung top tháng 7, 2018
      • Nội dung top tháng 6, 2018
      • Nội dung top tháng 5, 2018
      • Nội dung top tháng 4, 2018
  • THĐP translations
    • Videos
    • Terence Mckenna
    • Cryptocurrency
    • Zen Pencils
  • Reviews
    • Tủ Sách THĐP
  • Tôn Giáo – Tâm Linh
    • God
  • Sáng tác
  • Quan điểm
  • Sưu tầm
  • Tham gia viết bài
  • Donate – Ủng hộ
  • About us – Về chúng tôi (2020)
  • Contest
  • Đăng nhập
  • Nhắn tin
Search
  • Tag: ký ức

  • Không ai thoát kiếp làm một kẻ lữ hành phiêu bạt

    Posted by Ni Chi on 07/22/201809/11/2018

    Đã lên đường rong chơi, tiến đến chân trời quên lãng của tất cả mọi sự. Cái giá của một nhà lữ hành lang thang khiến lòng can đảm của chúng ta trở nên vô đối.

    Quan điểm
    1 One comment on “Không ai thoát kiếp làm một kẻ lữ hành phiêu bạt”
  • Thư gửi ký ức

    Posted by Triết Học Đường Phố on 03/29/201504/07/2018

    Trôi đi đâu Trôi về miền mơ tưởng Trôi theo những ước mơ Trôi vào trang sách mở Trôi cùng ánh đèn điện Trôi vèo tiếng gió kêu Vô định… Xa xăm… Trống rỗng…

    Quan điểm
    2 2 comments on “Thư gửi ký ức”
  • Những câu chuyện bình thường đã cũ

    Posted by Triết Học Đường Phố on 12/06/201404/07/2018

    Con người có nhiều cách để khiến cho mỗi ngày trôi qua không vô nghĩa hay có thể tìm được nhiều cách để tăng động lực cuộc sống như một bài viết mà Triết Học Đường Phố đã đăng (một bài tôi đã rất tâm đắc) như viết ra mục tiêu mỗi ngày, chạy bộ, tập thể dục... và sao bạn lại không thử nghe một thứ âm thanh không hẳn là một bản nhạc có lời, có giai điệu được sắp xếp sẵn mà thay vào đó là những chất riêng của cuộc sống, những thanh vị không lẫn vào đâu được, những thức quà mà tự nhiên đã mang lại. Đó đơn giản chỉ là những âm thanh hết sức đời thường, những dư vị cuộc sống, nhiều khi chỉ là một tiếng mưa thôi cũng làm cho chúng ta có nhiều xúc cảm với cuộc sống hơn.

    Quan điểm
    6 6 comments on “Những câu chuyện bình thường đã cũ”
  • Khúc môi rời

    Posted by Triết Học Đường Phố on 11/03/201404/07/2018

    Ngày không em ngôn ngữ cũng thiên di Nằm khép mắt cơn thôi miên bồ hóng Xước thanh âm vang vọng tiếng em cười Mặt đàn câm, nốt nhạc hầm hập nóng Khúc môi rời của ký ức vừa rơi..

    Quan điểm
    0 0 comments on “Khúc môi rời”
  • Như những rong rêu

    Posted by Triết Học Đường Phố on 10/28/201404/07/2018

    Như có mùa đông đã đến mùa đông mùa náu yêu thương mùa vươn trổ hạt một ngày em về rộn ràng câu hát em cởi đoạn trường bằng hạt mân côi anh cởi mùa phai dọn màu đất mới trên lối phúc âm chút tình đón đợi Ngọt ngào hương mới tinh khôi.

    Quan điểm
    0 0 comments on “Như những rong rêu”
  • Bếp nhà mình có còn ấm nữa không?

    Posted by Triết Học Đường Phố on 10/17/201404/07/2018

    Đến bao giờ mới có thể trở lại những ngày Chân tay nhọ nhem khi nấu xong bữa cơm nóng hổi Cả nhà mình chẳng có ai vội vàng tất bật Ngồi ăn cùng nhau một bữa cơm theo đúng nghĩa gia đình... Bao lâu nay con vẫn cứ ăn cơm một mình Ở bất cứ nơi nào trên phố phường tất bật Có đôi khi bưng bát cơm lên mà thấy hiu quạnh Nhà hàng sang trọng cũng chẳng ấm như bếp nhà mình... Con muốn ăn cơm mẹ nấu, chứ không phải là của một người dưng...

    Quan điểm
    16 16 comments on “Bếp nhà mình có còn ấm nữa không?”
  • Chiều phế tích

    Posted by Triết Học Đường Phố on 09/25/201404/07/2018

    Có cánh gió níu anh về kí ức chiều xiên ngang một chút nắng tình cờ tóc đã bạc như một nghìn năm trước gạch vữa buồn rêu tháp vắng hoang vu.

    Quan điểm
    4 4 comments on “Chiều phế tích”
  • Cho một lãng quên xa xót

    Posted by Triết Học Đường Phố on 09/07/201404/07/2018

    Lời dụ ngôn bị đánh cắp nằm nghêu ngao trong tiếng kinh cầu đóa cúc vàng bung cánh sắc góc cắt chiều đỏ máu rũ rượi dưới lưỡi hái thợ gặt trá hình mùi hương cũ chợt đánh thức khuôn mặt em đã ủ kín trong lãng quên xa xót triệu hồi một miền nhớ xa lắc xa lơ tháng Chín về cúi đầu trước cơn áp thấp nhiệt đới khóc một dư thanh đã mơ hồ...

    Quan điểm
    0 0 comments on “Cho một lãng quên xa xót”
  • Ngày mùa thu và khúc vô ngôn

    Posted by Triết Học Đường Phố on 09/06/201404/07/2018

    Những đám mây dặn dò ngọn cây xám đừng khóc trong ngày áp thấp bầu trời mùa thu không mang màu xanh lá cây không lời mộng mơ hoa bướm an nhiên không thật thà lật lọng khóc bên viên an thần giãy tung thềm đêm bạch tạng

    Quan điểm
    2 2 comments on “Ngày mùa thu và khúc vô ngôn”
  • Ngày thơm đã trắng

    Posted by Triết Học Đường Phố on 08/16/201404/07/2018

    Ngày thơm đã trắng gió chào nhau qua nốt radio vắng hợp âm lãng quên trỗi biệt khúc không lời nỗi cô đơn ngộ độc rũ áo trên vết đau của thời gian nghe cơn mệt mỏi chơi vơi

    Quan điểm
    2 2 comments on “Ngày thơm đã trắng”
  • Tháng 6 ngày mưa

    Posted by Triết Học Đường Phố on 06/26/201404/07/2018

    Tháng sáu những ngày không có trời mưa Là những ngày ta không là ta nữa Tháng sáu những ngày mưa giăng mờ khung cửa Ta cũng chẳng là mình của những ngày xưa...

    Quan điểm
    0 0 comments on “Tháng 6 ngày mưa”
  • Ngày bụi phủ

    Posted by Triết Học Đường Phố on 05/29/201404/07/2018

    Tôi đang viết những dòng này, trong sự yên lặng của một buổi sáng mùa hè. Sự yên lặng là một món quà. Sự yên lặng là âm thanh tuyệt vời nhất, là khởi nguồn cho mọi âm thanh khác. Sự yên lặng của hiện tại dẫn lối về hoài niệm đẹp đẽ của quá khứ. Tôi đang viết những dòng này, cho những ngày bụi phủ. Thứ bụi cầu vồng nhiệm màu lấp lánh. Và cho cả những giấc mơ từ ngày cũ.

    Quan điểm
    4 4 comments on “Ngày bụi phủ”
  • Giá như

    Posted by Triết Học Đường Phố on 03/13/201404/07/2018

    Giá như ta chẳng là ta Giá như ký ức hôm qua phai mờ… Giá như đời chỉ là mơ Giá như ta cứ thẫn thờ thế thôi… Giá như có thể buông xuôi Giá như mọi chuyện cứ cười là xong… Giá như ta chẳng ước mong Giá như người cứ thong dong nơi nào… Giá như là giấc chiêm bao Giá như có thể “thế nào cũng xong”…

    Quan điểm
    0 0 comments on “Giá như”
  • Ký ức của những ngày đã qua

    Posted by Triết Học Đường Phố on 03/08/201404/07/2018

    Ngày đó khi vẫn còn đang là một cậu học trò hồn nhiên, vô tư mơ mộng ngày nào bỗng chốc sau một đêm bị biến thành một con người vô hồn, chỉ còn như một cái xác di động không hơn không kém. Sống và làm việc như một bản năng, một thói quen, một chương trình được cài đặt sẵn. Nó như một trò đùa của tạo hoá, giờ có thời gian để nghĩ lại thì mình mới thấy đó là những thử thách của cuộc sống dành riêng cho mình.

    Quan điểm
    0 0 comments on “Ký ức của những ngày đã qua”
  • Liều Thuốc Nào Cho Tình Yêu?

    Posted by Triết Học Đường Phố on 02/15/201404/07/2018

    Thực ra thì trên đời này, yêu nhau cũng do một phần bởi duyên số. Tại sao có những người yêu nhau, lấy nhau rồi ly dị. Hoặc có những người yêu nhau sâu đậm bao nhiêu năm nhưng rồi họ cũng không thể cùng nhau vượt qua được khó khăn và kết thúc bằng lời nói chia tay. Tại sao bạn lại yêu anh ấy? bạn lại yêu cô ấy? Có trời mới biết được. Mà trời cũng chả biết được. Vì khi yêu nhau cảm giác yêu mới là điều quyết định.

    Quan điểm
    0 0 comments on “Liều Thuốc Nào Cho Tình Yêu?”
  • Chỉ cần bạn còn nhớ, chẳng có thứ gì ra đi cả

    Posted by Triết Học Đường Phố on 01/07/201404/07/2018

    Tôi không thể kể cho bạn những gì cô ấy đã viết. Nhưng cô ấy đã khiến tôi biết rằng mình vẫn có một vị trí quan trọng đối với cô ấy, cho dù chính tôi cũng đã không còn thường xuyên quan tâm tới cô ấy từ rất lâu rồi. Và cô ấy đã nói: "Chỉ cần bạn còn nhớ, chẳng có thứ gì ra đi cả."

    Quan điểm
    0 0 comments on “Chỉ cần bạn còn nhớ, chẳng có thứ gì ra đi cả”
  • Bóng hình của tuổi thơ…

    Posted by Triết Học Đường Phố on 01/07/201404/07/2018

    Những ngày tháng ấu thơ dưới gốc gạo sân đình đã qua thật rồi, đã là những quá vãng đẹp nhất tôi gói ghém thật sâu trong tim, hôm nay giữa Hà Nội chật chội và xô bồ, tôi đã đủ lớn để mong bé lại , tôi ngân nga câu hát, nhớ về chị, về người hàng xóm bé nhỏ dễ thương của tôi, “ cô gái của ngày hôm qua” để những nụ cười nheo nheo tinh quái, cái mũ hoa viền cam đã ngả màu lấp lánh thoáng chốc ùa về trong ngập tràn tâm trí, trong ngần… Tôi luôn nghĩ rằng mỗi chúng ta như một con tàu mà thôi, và mỗi người chủng ta được may mắn được gặp trong cuộc sống là những hành khách trên chuyến tàu ấy.

    Quan điểm
    0 0 comments on “Bóng hình của tuổi thơ…”
  • Cảm giác của một kẻ luôn phải tỏ ra mạnh mẽ

    Posted by Triết Học Đường Phố on 12/23/201304/07/2018

    Đối mặt với thất bại, quan trọng không phải là tính xem mình mất gì rồi, mình bị thiệt gì rồi, mình tổn thương ra sao, mà tính xem mình học được gì từ nó, mình ngã như vậy có được tính là đẹp không? Con người mà, sống trên đời này, quần áo, đồ đạc dù là hàng hiệu hay hàng Tung Của đều là phù du, chỉ có mỗi con người mình đáng được mang ra khoe nhất, vì thế nên cười, nên nói, nên ngã, nên đi, cũng phải ngẩng cao đầu đầy kiêu hãnh. Có chết cũng chết trong tư thế ngẩng cao đầu, bởi mình sinh ra, sống và chết đi, từ đầu tới cuối đều là một bản thể.

    Quan điểm
    0 0 comments on “Cảm giác của một kẻ luôn phải tỏ ra mạnh mẽ”
  • Khi đời thay đổi, ta thay đổi

    Posted by Triết Học Đường Phố on 11/18/201304/07/2018

    Vô thường, theo cách nói của đạo Phật, chỉ sự luôn thay đổi, biến động, sinh ra rồi biến mất của cuộc sống. Nếu ta tin cuộc sống là vô thường, vậy ta sẽ tin rằng chẳng có điều gì là mãi mãi. Mà đã không mãi mãi, sao ta còn đau buồn khi nó mất đi? Dù biết là như vậy, vẫn rất khó để thực sự ngộ được vô thường.

    Quan điểm
    0 0 comments on “Khi đời thay đổi, ta thay đổi”
  • Ngã tư thành phố lạ

    Posted by Triết Học Đường Phố on 09/29/201304/07/2018

    Muốn tìm một điểm, không biết nên gọi là điểm nhấn, điểm dừng hay điểm khác biệt, hay là một điểm gì đó khiến ta thấy nó khác với những cái rất dễ dàng đập vào cảm giác của ta. Là một mái ngói cổ xưa lạc vào trong một cấu trúc sặc sỡ của biển quảng cáo. Là một cái ống nước thò ra phía trước nhỏ tong tong không dừng. Là một cô gái ngồi lặng yên nghe nhạc, hay một người đàn ông ngồi chống cằm ngắm ra bên ngoài khung cửa sổ. Cô gái đi, ông già đến, thế vào đúng chỗ đó. Rồi ông già cũng đi, rồi người khác đến…

    Quan điểm
    0 0 comments on “Ngã tư thành phố lạ”
  • Hãy cho nhau những dấu cộng trong cuộc đời mỗi người – Phần 7

    Posted by Triết Học Đường Phố on 09/20/2013

    Đêm đó con Dồ mơ giấc mơ thật đẹp. Bà Tiên ngọt ngào đã cầm mười cái chén hoa, để vào tay nó hai chục ngàn, thưởng thêm cho nó một ngàn, không quên bỏ vào cái nón của thằng Đen những năm trăm đồng. Cái cảm giác lâng lâng sung sướng khi bàn tay bà Tiên chạm vào má nó vuốt ve cứ đi theo những bước chân tung tẩy đến bệnh viện. Nó sẽ đưa tiền cho Má nó, và Má nó sẽ hết bệnh. Những sắc cầu vồng lung linh... lung linh...

    Quan điểm
    0 0 comments on “Hãy cho nhau những dấu cộng trong cuộc đời mỗi người – Phần 7”