29.2 C
Da Lat
Thứ Sáu, 19 Tháng Tư, 2024

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Người trẻ mơ đi đến tương lai, người già mơ trở về quá khứ

Đôi lúc tôi nhìn cuộc sống và tôi không hiểu điều gì đang xảy ra nữa. Tôi nhìn những người trẻ, tôi nhìn những người già. Tôi thấy họ giống nhau quá, họ mơ những giấc mơ giống nhau quá. Khi cất tiếng gọi tên thì ngôn từ có vẻ khác biệt, nhưng bản chất là giống nhau. Bởi người già mơ, người trẻ mơ, cùng một giấc mơ không hiện hữu ở thực tại.

Những người trẻ tôi gặp, bao giờ họ cũng có nhiều giấc mơ. Tôi cũng từng có cả bầu trời mơ, những túi mơ to được đóng gói mang theo suốt chuyến hành trình dài. Có người trẻ dùng giấc mơ để thánh hóa tham vọng bằng bản năng dục của họ, những xa hoa phù phiếm bên ngoài. Một số người trẻ còn lại, họ không chạy tán loạn ra thế giới bên ngoài, họ lặng lẽ bước thầm vào bên trong, với niềm khao khát hiểu sâu sắc bản thân mình.

Giấc mơ tuổi trẻ, bao giờ nó cũng chứa đựng những ngu ngốc khờ khạo. Tuy nhiên tôi biết nó phải là vậy. Người trẻ luôn mong đến tương lai. Họ có rất nhiều kế hoạch cho tương lai. Chỉ ước sao ngày mai đến thật nhanh để có thể bắt tay vào hành động.

Tôi chưa già, tôi chẳng hiểu gì tuổi già để nói về ước mơ của họ. Có thể mấy chục năm sau tôi cũng chẳng khác gì họ. Mặc dù ý chí bản thân tôi không hào hứng về ý nghĩ này, nhưng vì tôi chưa già nên tôi chỉ hy vọng thôi. Tôi thực sự hy vọng tôi của vài chục năm sau sẽ không phải là một bà già run rẩy, sợ chết. Không phải một bà già chẳng biết nghĩ gì ngoài cái nấm mồ đang chờ đợi tôi trong nghĩa trang.

Tôi đã gặp một số người già kiểu này, họ sợ nghĩ về tương lai, bởi tương lai của họ chắc chắn là cái chết. Vậy nên họ cứ kể mãi cho tôi nghe về ngày xưa, cứ luôn miệng nói từ “nếu.” Nếu thời gian có quay trở lại, nếu ngày xưa tôi không thế này thế kia. Tôi rất yêu quý họ, nhưng tôi vẫn thấy họ nói những lời lẽ thừa thãi vô ích. Không có nếu, điều đó chỉ dành cho những người luôn sống trong hối tiếc mà thôi.

Những người già luôn nghĩ về tuổi trẻ của mình, những ngày hè tươi đẹp ngồi đợi một chú cá mắc vào lưỡi câu, một chuyến chạy xe đường dài băng qua những thung lũng triền đồi, nằm phơi mình dưới cái nắng êm dịu trên một bờ biển. Những người già bị mê hoặc bởi ham muốn được tận hưởng. “Tôi đã làm việc vất vả cả đời rồi, bây giờ là lúc tôi cần được tận hưởng bởi tôi chẳng còn nhiều thời gian. Chiếc đồng hồ cát của tôi đang sắp chảy cạn rồi.” Nhưng việc tận hưởng có vẻ khó khăn trong thân xác một lão già ốm o tàn lụi. Đúng rồi, tôi đã làm việc cả đời rồi, điều đó đồng nghĩa tất cả các bộ phận trên cơ thể tôi cũng kiệt quệ lắm rồi.

Tôi nói những lời lẽ này không có nghĩa tôi nhận mình thoát ra được cái vòng luẩn quẩn ấy. Tôi chỉ đang nhìn vào bản chất của cuộc sống, những điều tôi cảm nhận được. Bởi lúc tôi ngồi nghĩ vớ vẩn những điều này, tôi biết tôi cũng chỉ đang nghĩ đến tuổi già của tôi, đang nghĩ đến tương lai mà thôi.

Một ngày nào đó khi tôi già đi, liệu lúc đó tôi có mơ được trở về quá khứ, hay tôi sẽ mãn nguyện chờ đợi đón chào cái chết, hay tôi sẽ sợ hãi nó?

Tác giả: Ni Chi

Featured image: PICNIC_Fotografie

📌 Mua membership để đọc tạp chí Aloha (48k/1 volume, 999k/1 năm, 24 volume) ➡️ http://bit.ly/THDPmembership

📌 Aloha Volume 1- 10

📌 Mời Triết Học Đường Phố và các tác giả một ly cafe ➡️http://bit.ly/donateTHDP

  1. Chuyển tiền qua ngân hàng Việt Nam
    Người nhận: Vũ Thanh Hòa
    Ngân hàng Vietcombank chi nhánh Thành Công, Hà Nội
    Số TK: 0451000409314
  2. Chuyển tiền qua Paypal
    Người nhận: Huy Nguyen
    Địa chỉ: https://paypal.me/huythdp

📌 Tham gia viết bài cùng Triết Học Đường Phố, bài viết nổi bật sẽ có nhuận bút/tip. ➡️ http://bit.ly/2KTJCN2

spot_img

BÀI LIÊN QUAN

1 BÌNH LUẬN

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

FOLLOW US

62,550Thành viênThích
3,699Người theo dõiTheo dõi
3,540Người theo dõiĐăng Ký
spot_img

BÌNH LUẬN MỚI

XEM NHIỀU

BÀI MỚI