31 C
Nha Trang
Thứ Tư, 24 Tháng Tư, 2024

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Cuộc đời này có toàn một màu hồng?

Mấy hôm trước, tôi có ngồi tâm sự với một người bạn. Vừa nhâm nhi ly cafe, người đó vừa bảo rằng những ai sống mà chỉ mong một cuộc đời màu hồng thì là kẻ hoang tưởng – nên được cho vào trại tâm thần để được thỏa chí hái hoa bắt bướm, sớm tối đội cành cây lên đầu mà uốn éo cười cợt. Những khắc nghiệt đắng cay diễn ra trong cuộc sống là điều không thể chối cãi, phủ nhận. Chúng thật sự cần thiết cho sự phát triển của một con người. Giống như ly cafe này vậy, không đắng thì không còn hấp dẫn nữa, không đắng thì không còn là cafe nữa, mà là một ly nước bùn.

Lúc đầu tôi thấy rất khoái chí với những lời nhận định của người bạn và ngồi gật gù tán thưởng. Vì trước kia khi rơi vào vực thẳm không đáy của cuộc đời, tôi đã từng cố gắng giãy đạp để thoát ra vì cho rằng nó là những trải nghiệm kinh tởm, đáng nguyền rủa. Và sự chống cự đó càng khiến mọi thứ trở nên thối tha, tồi tệ. Nhưng từ khi dám chấp nhận những khó khăn khắc nghiệt kia là một phần không thể thiếu của cuộc đời, tôi mới có khả năng nhẹ nhàng đi qua chúng được (thậm chí sau này nhìn lại, tôi còn khắc khoải nhung nhớ những phút giây giông bão cuồng phong ấy.)

Nhưng có một điều kỳ lạ xảy ra, đó là khi đã đi qua những tháng ngày tối tăm đó rồi, tôi không còn nhìn thế giới này bằng con mắt hai màu hồng-đen nữa, mà tất cả đều hóa thành màu hồng. Có thể các bạn không tin và cho rằng tôi là một đứa lạc quan tếu, hoang đường, ngu dại. Ngay đến bản thân tôi còn không tin vào những gì đang diễn ra với con mắt của chính mình nữa là. Đó là một sự phá vỡ góc nhìn cũ, một sự tẩy rửa quan điểm về thế gian đầy chệnh lệch, chia rẽ.

Đôi khi, tôi vẫn nổi giận vì không vừa ý chuyện gì đó, tôi gầm lên, nhăn hết cả mặt lại, ném toẹt một thứ gì đó đang cầm trong tay. Cơn giận ấy chồm lên dữ dội như một ngọn lửa, nhưng nó tắt đi mau chóng như khi nó vừa đến. Và điều quan trọng đó là, tôi nếm hết được những rực rỡ, tinh khiết của nó ở bên trong tim gan phèo phổi của mình. Đó là một trải nghiệm thật sự ấn tượng, xứng đáng với một tiếng WOW!

Trong phim Star Wars, nhân vật Yoda (một bậc thầy Jedi) thường hay nói rằng giận dữ là con đường dẫn đến phe bóng tối. Nhưng khi đứng ở đây, tôi không còn đồng tình với quan điểm đó nữa. Sự sợ hãi, phân vân, nghi ngờ, kìm hãm mới là những bàn tay đen tối dẫn ta đến với những mịt mù tơ nhện.

Tôi giận xong là xong, quên luôn, chẳng để bụng gì. Giống như những đứa trẻ con túm tóc chí chóe khóc lóc với đứa bạn cùng lớp vì tranh giành nhau một con búp bê tí xíu. Nhưng sau đó năm phút, hai đứa lại chơi với nhau vui vẻ vì chúng chẳng nhớ chuyện gì đã vừa diễn ra lúc nãy.

Cái sắc hồng mà tôi đang muốn nói tới ở đây không liên quan gì đến hoàn cảnh đang diễn ra xung quanh cả, nó không liên quan gì đến cơn giận dữ, đến những tủi hờn, đến những âu lo, sợ hãi, căng thẳng, bồn chồn của thế gian cả. Sắc hồng ấy là một cánh cổng lưu thông tất cả những điều đó, là bầu trời để mọi “ngày nắng đẹp rạng ngời hay gió về hay bão táp mưa rơi” đều được bung tỏa hết mình.

Các bạn có hiểu cảm giác mọi thứ “lên đỉnh” là như thế nào không? Như ta đứng trên một ngọn núi cao chót vót và phóng tầm mắt nhìn ra bốn bề, thấy ở dưới kia là trùng điệp nhà cửa, cây cối, đường sá. Tất cả trải ra vô tận đến đường chân trời xa lắc khiến mọi giác quan của kẻ đứng hiên ngang giữa nơi này được giãn nở hết cỡ. Một sự kích thích, hào hứng đến tột cùng đã tìm được điểm nở rộ. Những hứng khởi, hoan vui chảy rần rần dưới từng mạch máu khiến ta nổi da gà từng đợt.

Há chẳng phải cơn giận dữ kia là một mặt trời đang lặn, sự run rẩy yếu hèn kia là đồi thông lung lay gió, và đớn đau vật vã kia là cơn mưa xối xả – tất cả đang nằm dưới tầm mắt của ta đó sao? Ta có thể chối từ được sắc hồng ấy khi “lên đỉnh” được hay sao? Tưởng rằng thế gian đang quỳ gối dưới chân người, nhưng sự thực là gã con người đã quy phục cả thế giới. Chính vì vậy, hắn được vũ trụ nâng lên vượt qua mọi trùng điệp, trắc trở của cuộc đời mà cùng tan chảy xúc động với tất thảy những gam hồng của thiên đường trần thế.

Tôi tin rằng đến một ngày nào đó khi ta có thể “hồng hóa” được mọi hoàn cảnh thì ta sẽ nhận ra rằng thế gian này thực sự xinh đẹp và rực rỡ hơn rất nhiều so với những gì mà ta từng biết. Khi ấy, một nỗi đau không còn là một kẻ tráo trở, hèn hạ và tàn độc nữa, nó trở nên vĩ đại hơn bản thân nó, và chúng ta cũng trở nên vĩ đại hơn chính mình.

Mỗi khi gặp chuyện khó khăn trắc trở trong đời sống, tôi không còn cay cú, hoảng sợ như trước kia nữa, mà tôi cười nhiều hơn. Vì là một con người lịch sự, ngọt ngào (và đôi lúc xàm lầy), tôi sẽ cười với mọi thứ như một sự chào đón. Và chuyện gì xảy ra tiếp theo các bạn biết không? Cánh cổng niềm vui tôi mở ra là một màu hồng, và những chông gai sẽ bị bào mòn hết thảy khi chúng đi qua nó. Nếu bạn không tin, hãy làm và kiểm chứng.

“Người đời quen hai bề đen-trắng
Mặt trời đây, kia mặt trăng rằm
Bâng khuâng trong một vầng mây xám.
Ôm cả mưa, hôn cả nắng ròng.”

Tác giả: Vũ Thanh Hòa

Featured image: pixel2013 

📌 Mua membership để đọc tạp chí Aloha (48k/1 volume, 999k/1 năm, 24 volume) ➡️ http://bit.ly/THDPmembership

📌 Aloha Volume 1- 8

📌 Mời Triết Học Đường Phố và các tác giả một ly cafe ➡️http://bit.ly/donateTHDP

  1. Chuyển tiền qua ngân hàng Việt Nam
    Người nhận: Vũ Thanh Hòa
    Ngân hàng Vietcombank chi nhánh Thành Công, Hà Nội
    Số TK: 0451000409314
  2. Chuyển tiền qua Paypal
    Người nhận: Huy Nguyen
    Địa chỉ: https://paypal.me/huythdp

📌 Tham gia viết bài cùng Triết Học Đường Phố, bài viết nổi bật sẽ có nhuận bút/tip. ➡️ http://bit.ly/2KTJCN2

spot_img
Vũ Thanh Hòa
Vũ Thanh Hòa
"Thiên Nhiên không vội mà việc gì cũng thành." — Lão Tử

BÀI LIÊN QUAN

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

FOLLOW US

62,550Thành viênThích
3,699Người theo dõiTheo dõi
3,560Người theo dõiĐăng Ký
spot_img

BÌNH LUẬN MỚI

XEM NHIỀU

BÀI MỚI