22.7 C
Da Lat
Thứ Sáu, 19 Tháng Tư, 2024

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Thật khó để lười biếng một cách tử tế

(687 chữ, 2.5 phút đọc)

Có một hôm tôi trở về nhà từ bóng đêm, nằm xuống giường như một cái xác và cảm thấy mình không có đó một chút nào. Nửa tiếng trôi qua, rồi một tiếng, hai tiếng, tôi vẫn tiếp tục nằm bất động và im lặng. Giờ thì đã ba tiếng đồng hồ, tôi thấy mình sắp phát điên.

Đôi lúc tôi sợ mình bị điên, vậy nên tôi chạy trốn và tìm cách quên lãng cơn điên ấy trong những bận bịu. Bám víu vào những quyển sách, tiêu tốn thời gian cho những bản nhạc, giết thời gian vào những cây cọ hộp màu. Sau tám tiếng ở nơi làm việc là khoảng thời gian ưu tiên cho sở thích đam mê, sau sáu ngày làm việc trong tuần là ngày nghỉ cuối cùng ưu tiên cho sở thích đam mê. Tôi đã luôn ảo tưởng rằng mình đang giải phóng những giờ làm việc mệt mỏi bằng những sở thích mà tôi yêu quý và tôi hứng thú trong khi tận hưởng chúng. Cho đến một ngày thân xác lên tiếng đình công. Thân xác nói rằng tôi chỉ đang cố cưỡng ép nó phải bò lết từ một sự mệt mỏi này sang một sự mệt mỏi khác, rồi bày đặt ra những điều giả dối, làm điều mình thích thì sẽ không biết mệt mỏi. Thân xác muốn được nghỉ ngơi, muốn được rời mắt khỏi sự bận rộn.

Tôi đã làm việc vất vả trong suốt thời gian qua và giờ tôi cần tự thưởng cho bản thân những giây phút thư giãn giải lao. Nhưng tôi lại thay thế bận bịu thật bằng bận bịu giả. Bận bịu thật thì có thù lao còn bận bịu giả thì không ai trả cho một cắc nào. Tôi nhận ra sở thích hay đam mê cũng chỉ là sự lựa chọn ngu xuẩn.

Dường như đó là một điều quá khó khăn. Ý tôi là lười biếng tử tế, việc phải đối diện với vực thẳm sâu tâm hồn mình, khi tôi cho phép bản thân một cơ hội để được lười biếng tử tế – lười biếng mà không có âm nhạc, không hội họa, không sách vở, không một thú vui giải trí nào để khỏa lấp lỗ trống như cái cách mà tôi đã nằm trên giường bất động im lặng suốt ba tiếng đồng hồ. Một sự đối diện kinh hoàng với cái vô hạn bao la vượt ra khỏi những biên giới hiểu biết của chính tôi.

Tôi hoàn toàn nhận thức được rằng mình chưa bao giờ được nhàn rỗi. Chưa bao giờ thật sự được lười biếng một cách tử tế. Tôi biết rằng lười biếng tử tế là sự thảnh thơi thật sự tôi đã trải nghiệm trong suốt ba tiếng nằm bất động. Nhưng nếu tôi thực sự để nó xảy ra, tôi nói rồi, tôi sẽ phát điên. Đã có quá nhiều điên khùng tích lũy trong tôi và tôi luôn sợ hãi để nó được trông thấy ánh mặt trời.

Lười biếng tử tế chẳng khác nào đánh bạc với mạo hiểm – mạo hiểm dương buồm tiến sâu vào lòng đại dương để cảm nhận rõ rệt sự mênh mông vô tận của chính mình. Khi tôi tiến đến gần hơn chính mình, tôi hoàn toàn không thể biết được mình là ai. Vậy nên tôi thấy mình run rẩy hoang mang và sợ hãi.

Ba tiếng khốn khổ ấy đã đi qua, những ngày lười biếng tử tế khác đã tiếp tục đi qua. Đã có rất nhiều khoảng thời gian tôi sống bất động không làm gì trong suốt những ngày qua. Tôi đã thấy những ồn ào la hét, gào thét rồi phẫn nộ, nhưng tôi đã để cho cơn điên loạn diễn ra như nó muốn thế. Tôi không nuông chiều nó bằng bất kì hình thức nào. Rồi tôi thấy mình như một cái xác chết.

Tuy nhiên, ngẫm lại thì sự sống thật sự đôi khi chỉ có thể diễn ra sau những cuộc tái sinh.


Tác giả: Ni Chi

Ảnh minh họa: LUM3N 

🌲 Tạp chí Aloha đang có đợt khuyến mãi giảm giá 40% OFF, mua ngay trước khi hết hạn: https://www.facebook.com/TrietHocDuongPho2.0/posts/2316686071898403

📌 Mời Triết Học Đường Phố và các tác giả một ly cafe ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

  1. Chuyển tiền qua ngân hàng Việt Nam
    Người nhận: Vũ Thanh Hòa
    Ngân hàng Vietcombank chi nhánh Thành Công, Hà Nội
    Số TK: 0451000409314
  2. Chuyển tiền qua Paypal
    Người nhận: Huy Nguyen
    Địa chỉ: https://paypal.me/huythdp

📌 Tham gia viết bài cùng Triết Học Đường Phố, bài viết nổi bật sẽ có nhuận bút/tip. ➡️ http://bit.ly/2KTJCN2

spot_img

BÀI LIÊN QUAN

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

FOLLOW US

62,550Thành viênThích
3,699Người theo dõiTheo dõi
3,540Người theo dõiĐăng Ký
spot_img

BÌNH LUẬN MỚI

XEM NHIỀU

BÀI MỚI