22.7 C
Da Lat
Thứ Sáu, 19 Tháng Tư, 2024

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Khoa học thật sự có ý nghĩa gì?

Khi con thú nội tâm ẩn náu trong tâm trí loài người bắt đầu dấn thân vào con đường tìm kiếm nguồn cội của thế giới kỳ thú đẹp đẽ, chúng đã nhìn thấy quá nhiều sự tò mò đầy bí ẩn mà từ vạn cổ đến nay muôn đời vẫn luôn cưỡng bách chúng. Chúng cần một lời giải thích cho tất cả vạn sự. Phải chăng đó là bước chân đầu tiên  mang tên khoa học được khởi sinh?

Trong tôi cũng đã từng có một chốn nương thân cho con thú nội tâm ấy cư ngụ. Vì cũng đã từng khát khao trước sự quyến rũ mênh mông của thế giới. Tôi đứng bên cạnh một cây cao cổ thụ, chạm vào bề mặt xù xì của nó. Tôi đắm mình dưới một dòng sông, nếm thử mùi vị mát lành của làn nước trong. Tôi thả trôi mình mặc sức bồng bềnh đi hoang cùng làn mây. Có vì sao lấp lánh nào vừa rơi xuống ngã vào lòng trần gian để tôi ngu ngốc vội vã tìm kiếm trong rừng sâu. Hoàng hôn rơi vào giấc ngủ đánh thức khoảnh khắc bình minh lại bừng tỉnh. Ôi tâm hồn tôi tự do bước theo sự quyến rũ của sự sống vì muốn gợi mở những bí mật.

Ban đầu, rõ ràng tôi có thể chạm vào cuộc sống bằng tất cả giác quan của tôi. Nhưng khởi sinh nó bắt nguồn từ đâu? Dòng chảy nào đã mang ý niệm sự sống trôi dạt ra xa khỏi tầm hiểu biết của tôi. Ý chí tinh thần tự do muốn dẫn dắt tôi trở về nguồn cội sự sống. Chúng gọi mời tôi bằng những cái nhìn tràn đầy khát vọng. Và thế là tôi lên đường tiến vào những cuộc viễn chinh chẳng khác nào những nhà khoa học để khảo cổ và khám phá thế giới.

Rồi tôi nhận ra đó mãi mãi chỉ là thế giới của riêng tôi. Bởi tôi chưa từng đặt chân ra khỏi ao làng. Trong khi đó họ truyền đạt vào tôi những kiến thức vĩ mô mang tầm vũ trụ. Nhưng thử hỏi tôi biết gì về nó khi tôi thậm chí còn chưa từng trông thấy. Tôi chỉ biết về chúng qua những gì người ta miêu tả, trong sách vở tạp chí. Cấu tạo các hạt nguyên tử hình thành vật chất. Người ta bắn vào đầu tôi vô số những hạt điện tử quay quanh hướng về hạt nhân. Hãy vểnh tai lên mà nghe khoa học kể chuyện về sao kim, sao thổ, sao mộc, nhưng tôi đã bao giờ trông thấy chúng ngoại trừ vài ba cái mô hình trong thư viện của trường học? Họ nói về mặt trăng mặt trời khi chúng chỉ xuất hiện trước mặt tôi chẳng khác nào một lòng đỏ trứng gà treo lơ lửng trên bầu trời.  Họ nhồi nhét vào đầu tôi những quả bom tàng hình rồi đóng đinh cột chặt tôi vào chúng. Họ bảo đây chính là tất cả sự lý giải cho những nghi vấn tôi đang đi tìm. Nhưng liệu quả bom ấy có phát nổ vào một ngày tận thế?

Tôi đứng ở vạch xuất phát cùng con số không, lao lực hụt hơi và thậm chí đánh rơi tất cả thời gian chỉ để nhận ra mình chỉ đang trở về điểm khởi đầu. Tôi đi từ cái không biết này sang một cái không biết khác và khiến cho trái tim tôi bối rối, rõ ràng bản chất  của thế giới này sẽ vĩnh viễn nằm lại dưới cái bóng của một ẩn dụ.

Tôi không thể phủi đầu khoa học khi thực tế đã đóng dấu điểm chỉ công nhận vai trò của nó. Vật lý học nắm đầu thế giới vật chất. Sinh học đi sâu vào mổ xẻ bí mật sự sống. Vũ trụ ra đời thế nào, con người tiến hóa ra sao. Cấu tạo vật chất vô cơ và hữu cơ. Cả thế giới truyền tai nhau những lý giải từ thế hệ này sang thế kia chẳng khác nào những bản sao chép được in ra rồi truyền tay nhau, giống những mẫu quảng cáo tờ rơi vung vãi ngoài vỉa hè. Nhưng thực chất chúng là gì?

Khoa học thật ra chỉ là một kẻ đánh lừa con người bằng cách liệt kê những hiện tượng, khoa học cung cấp cho tôi cả một kho tàng vĩ đại lý lẽ giải thích. Nhưng đến sau cùng tôi vẫn chẳng thể nào thấu hiểu bản chất thế giới. Tôi biết tôi quá ngu đần để hiểu hết về chúng, vậy liệu có phải người ta chỉ khai sinh ra khoa học để thuộc về những kẻ thông minh. Nói vậy có nghĩa tất cả những đứa ngu dốt như tôi mãi mãi sẽ không bao giờ tường tận được sự sống thực chất là gì?

Tôi quay trở lại dưới một tán cây để có thể sờ chạm chân thật vào thế giới như lúc tôi chưa bắt đầu lên đường tìm kiếm bản chất của chúng. Tôi ngồi xuống, cố tình để khoa học dẫn dắt tâm trí tôi nhưng tôi vẫn không ngừng đắn đo lựa chọn giữa một bên là sự sờ chạm chân thật nhưng tôi hoàn toàn đui mù về bản chất bên trong và một bên là những lý giải chặt chẽ logic nhưng bản thân chúng lại không có gì chắc chắn.

Bao nhiêu bài hùng biện và khoa học gia lần lượt ra đời chỉ để chứng minh đây là chân lý. Lý trí mù quáng của tôi có thể đặt trọn niềm tin vào những thiên tài đó. Nhưng tôi có thể hạnh phúc không khi tôi không phải là người đào bới thấy chúng. Tôi chỉ đang cố xiềng xích tâm trí tôi phải tập chấp nhận chúng.

Sự thật là tâm trí tôi vĩnh viễn phải mắc kẹt trong mớ hỗn độn đã bị giới hạn lại bởi những điều tôi không bao giờ lý giải được. Tôi đã lên đường dấn thân vào chuyến phiêu lưu này. Vũ trụ khôn lường vẫn xoay vần xung quanh tâm trí tôi, đúng hơn là tôi đang xoay quanh nó. Nhưng tôi biết mình sẽ mãi bước đi giữa nó như bước đi giữa sa mạc mênh mông. Mãi mãi bước đi không tìm ra lối thoát.

Tôi biết khoa học vĩ đại. Tôi có thể học thuộc lòng và tập chấp nhận tất cả những gì chúng mang lại. Tuy nhiên, tôi không muốn tự lừa dối bản thân mình. Chúng còn xa lạ hơn cả hòn đá dưới chân tôi. Chúng thực sự chẳng có ý nghĩa gì. Chí ít là đối với riêng tôi.

Tác giả: Ni Chi

Minh họa: Tama66

📌 Mời Triết Học Đường Phố và các tác giả một ly cafe ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

📌 Tham gia viết bài cùng Triết Học Đường Phố, bài viết nổi bật sẽ có nhuận bút/tip. ➡️http://bit.ly/2KTJCN2 

 

 

spot_img

BÀI LIÊN QUAN

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

FOLLOW US

62,550Thành viênThích
3,699Người theo dõiTheo dõi
3,540Người theo dõiĐăng Ký
spot_img

BÌNH LUẬN MỚI

XEM NHIỀU

BÀI MỚI