20.3 C
Da Lat
Thứ Sáu, 19 Tháng Tư, 2024

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Bạn xăm mình và luôn phải nghe những lời đánh giá?

Trên người tôi có một vài hình xăm. Tôi chọn xăm mình để lưu giữ những cột mốc quan trọng trong cuộc đời. Đó có thể là một trào lưu được tôi hưởng ứng ngày tháng tuổi trẻ, là cách tôi thể hiện tính cách của riêng mình. Xã hội có thể đúng khi nghĩ tính cách cũng được thể hiện qua nhiều phương diện khác, kỉ niệm có thể bảo tồn bằng khu bảo tàng khác. Tôi nghĩ họ đúng, nhưng xăm mình là cách tôi đã lựa chọn. Vì tôi yêu quý nghệ thuật xăm mình.

Cha mẹ tôi  xem đó là chuyện bình thường bởi họ là những bậc phụ huynh có tư tưởng tiến bộ. Nhưng họ hàng làng xóm tôi thì không vậy. Và họ thường xuyên lên tiếng đóng góp xây dựng nhân cách tôi bằng những lời chỉ trích phán xét.

Theo nguồn thông tin tôi được biết thì xăm mình được cho là khởi sinh từ thời Ai Cập cổ đại, lan rộng ra các nền văn hóa khác nhau trên toàn thế giới. Sẽ rất khó để giải mã biểu tượng cụ thể từng hình xăm của các nền văn minh, nhưng nói một cách đơn giản tự nhiên thì mỗi hình xăm luôn chứa đựng từng ý nghĩa và thông điệp khác nhau. Ví dụ như trong bộ lạc của thợ săn, những thành tích của một người được minh họa bằng hình xăm trên cơ thể anh ta và càng nhiều những hình xăm anh ta càng được tôn trọng nhiều hơn.

Sự lây lan của văn hóa Phương Tây dần giết chết các phong tập cổ hủ, dẫn đến sự xuống dốc nghệ thuật xăm mình trong các bộ tộc xăm mình, khiến cho sự xuất hiện của những hình xăm ngày nay chỉ còn mang tính trang trí chứ không còn thể hiện chức vụ và cấp bậc. Ngày nay, xăm mình đã phát triển và trở thành một văn hóa cộng đồng, thể hiện một cách độc đáo, tinh tế, mang đậm tính nghệ thuật. Con người sử dụng hình xăm nhiều ý nghĩa đa dạng, sự tôn thờ hoặc thần tượng cái đẹp nhất định nào đó, đánh dấu những mốc quan trọng trong cuộc đời, yêu thích nghệ thuật điêu khắc…

Tất nhiên họ hàng làng xóm chưa bao giờ biết đến những điều này, hoặc biết nhưng vẫn không hài lòng. Và thực ra, họ luôn nghĩ  những điều trái ý không rập khuôn lý tưởng xã hội, chúng cần thiết bị phơi bày trước sự chỉ trích.

Tôi biết họ chỉ là những cá thể tồn tại trong xã hội. Xã hội luôn là ý chí, nơi mỗi con người bấu chặt, bị buộc vào bằng xiềng xích, vì bị cuốn hút vào đám đông, là nơi chốn  ý chí của họ luôn muốn đi đến. Xã hội văn minh hiện đại đã cởi mở hơn đối với những người có hình xăm. Tuy nhiên, họ vẫn một mực khẳng định chúng tôi không muốn rộng mở lòng để chấp nhận.

Dấu chấm hỏi đặt ra là việc tôi có cần phải quan tâm đến lời chỉ trích đánh giá từ họ không? Mặc họ một mực khẳng định những lời chỉ trích đánh giá chỉ là cách họ muốn xây dựng mối quan hệ tốt đẹp giữa chúng tôi một cách sâu sắc trọn vẹn, với tôi chúng vẫn chỉ mãi là lời bới móc, quan tâm hời hợt. Mối tương giao giữa chúng tôi chỉ phóng diễn qua những lời chỉ trích và phê phán đó thôi sao?

Tôi không muốn nhìn thấy những con người luôn giả trang nói lời đạo đức với tôi. Đóng vai kẻ láng giềng thân cận. Ôi thôi đừng trang điểm lòe loẹt và huênh hoang khoác lác, trang nghiêm đứng đắn, đừng đóng vai làm con người đạo đức tốt bụng. Nếu họ muốn hiểu tôi, việc đầu tiên họ cần làm phải là im lặng quan sát tính cách con người tôi, chứ không phải là nhốn nháo khuấy động những hình xăm trên cơ thể tôi.

Họ tự mặc cho chính mình chiếc áo choàng đánh lừa người khác. Đó là sự chỉ trích xây dựng chứ không phải sự phá hoại. Họ đưa ra lời đánh giá, đó là một lời khuyên quý báu cần thiết cho tôi? Nhưng không, họ hiểu gì về cuộc sống của tôi? Họ có thực sự quan tâm đến tôi? Họ đã thực sự quan sát? Tôi đoán chắc rằng họ chưa bao giờ. Họ bảo tôi những hình xăm đó hoàn toàn không tốt. Nó ảnh hưởng đến sự nghiệp, tương lai của tôi.  Nhưng cố nhiên  đó chỉ là hàng rào ngăn cách mối quan hệ giữa chúng ta.

Cảm giác có người khác quan tâm, là một điều may mắn. Tuy nhiên, tôi không mong đợi gì sự quan tâm thái quá đến nỗi muốn xen vào và uốn nắn. Họ chỉ đang cố gắng tìm kiếm cảm giác thú vị, dễ chịu, thoải mái khi tỏ ra có uy quyền. Lòng họ chỉ đang khao khát muốn đúc khuôn nặn nhồi tôi, rập khuôn khổ đặc thù của họ. Họ không hiểu rằng sự cưỡng bách bắt buộc đó tạo ra sự khó chịu cho tôi, người phải gánh chịu.

Tôi chỉ trông thấy họ cố gắng phô bày những gì đã đọc được trong xã hội, những gì người khác dạy họ… rồi đặt một bức bình phong giữa quan hệ của chúng tôi. Họ chỉ đang cột ràng mối quan hệ của chúng tôi vào một lý tưởng, dùng sự phê phán để cột trói bằng một ý kiến mà họ đã kiên qua bằng kinh nghiệm đặc thù của họ, chứ chẳng liên quan gì đến tôi.

Thực ra tôi luôn sống đui mù giữa họ. Lời lẽ của họ chẳng bao giờ là mẹ đẻ của những bi kịch trong tôi. Vì tôi nhận ra muốn sống một cuộc đời tốt đẹp, tôi không cần đóng vai một nhân vật đã được lên kịch bản sẵn, tôi không cần diễn vai thiên hạ muốn nhìn. Vậy nên tôi chẳng cần phải hổ thẹn trước ý chí muốn làm người của chính mình.

Nếu họ quan tâm đến tôi. Tôi nghĩ rằng họ cần phải nhìn vào những hình xăm của tôi bằng sự cởi mở đón nhận tất cả, đừng bỏ tù nó bằng những thành kiến, ý kiến chống đối. Muốn xây dựng tình người ấm áp, thân cận, gần gũi, mà không phải là thứ tình cảm lải nhải hoặc rẻ tiền thì đừng dùng cái vỏ trống rỗng đến lấp đầy cuộc đời tôi bằng những tiếng khua ồn ào.

Tác giả: Ni Chi

*Featured Image: StockSnap

📌 Ủng hộ tác giả và Triết Học Đường Phố ➡️ http://bit.ly/donateTHDP

📌 Tham gia viết bài cùng Triết Học Đường Phố ➡️ http://bit.ly/2KTJCN2 

spot_img

BÀI LIÊN QUAN

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

FOLLOW US

62,550Thành viênThích
3,699Người theo dõiTheo dõi
3,540Người theo dõiĐăng Ký
spot_img

BÌNH LUẬN MỚI

XEM NHIỀU

BÀI MỚI