18.7 C
Da Lat
Thứ Bảy, 20 Tháng Tư, 2024

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

[CCTTHĐP] Thức thần với LSD… lần đầu trải nghiệm!

Sau khi đọc được bài Sự thật về chất thức thần mang tên LSD của anh Nguyễn Hoàng Huy thì sự tò mò của mình như được kích động đến, dạo vài vòng trên mạng và tìm kiếm để hiểu thêm về psychedelics thì thực sự lúc này ở mình không chỉ còn đơn giản là một thứ tò mò nữa, mà đó thật sự là một khát khao… một khát khao được “phá tung cái địa miền tư sản táo bón tồi tàn như một thiên sứ của kỷ nguyên thức thần mới.” Sau một đêm thức trắng, tìm kiếm và hỏi vài ba người thì cuối cùng mình cũng đã tìm được chỗ mua. Dạo vòng quanh mạng bạn có thể dễ dàng tìm thấy nhiều bài viết ghi lại cuộc trải nghiệm sau 1 trip với psy, bạn có thắc mắc không… không phải tự nhiên mà như vậy đâu, tại vì mỗi người sẽ có 1 trải nghiệm riêng về trip của mình, và đây là trải nghiệm của mình.

Chiều hôm ấy, mình xách xe lên và đi lấy cái chất sẽ làm bừng tỉnh đầu óc mình, vì địa điểm giao dịch khá xa nên mình lấy bình, riết thật mạnh 3 bi cần sa vào người để chạy xe cho đỡ nhàm chán. Đeo tai nghe vào, lặng lẽ mình đề xe lên và chạy, sau khoảng 40’ thì mình tới nơi, người bán cho mình là một anh chàng trạc tuổi mình, không biết thứ gì mà khiến anh chàng đó để lại ấn tượng rất mạnh trong mình. Về tới nhà sau 1 quãng đường dài, mình mệt mỏi ăn hết tô cơm rồi lên phòng ngồi ngắm nghía tấm tem mà mình mới lấy được, vì kinh nghiệm của người đi trước bảo rằng nên để bụng đói, thế là mình đành đợi 1 xíu vậy.

Bật nhạc thiền lên nghe, trước giờ mình chưa bao giờ nghe nhạc thiền nhưng để có được 1 “good trip” nên mình muốn nghe nhạc nhẹ một xíu. 9h25 tối, lúc này cái bụng có vẻ đã đỡ no hơn rồi, lấy cái nhip, gắp con tem lên rồi để vào lưỡi và ngậm. Chỉ khoảng 5 phút sau mình thấy người thanh thản hơn, và thêm 5 phút nữa miếng tem trên miệng đã tan hết… vẫn chưa thấy gì ngoài cảm giác thanh thản. 9h45, mắt mình bắt đầu mờ đi, và cái mặt lúc này ngu đi rõ rệt. Dạo vòng fb khoảng vài phút, mình nhìn qua cái quạt, lúc này mình mới giật mình khi thấy cánh quạt nó đang quay 1 cách rất ảo… thuốc đã ngấm.

Sau đó mình bắt đầu không cảm nhận được bàn chân của mình nữa, đầu óc thì cứ lâng lâng lạ lùng, lúc này mình biết mình nên lên giường nằm nghỉ. 10h, ảo giác lúc này đã xuất hiện rõ ràng, cái giường của mình như sóng biển cứ lênh đênh, lênh đênh theo từng nhịp, tay của mình méo mó và mình thấy rõ được từng cọng lông tay đang phất phơ theo gió trên tay mình. Thời gian như đang dần chậm lại, và mình cảm nhận rõ cái độ chậm đó, bật đồng hộ lên thì rõ ràng là nó đang chạy chậm hơn, ngay cả cái người mình lúc này cũng đang rất là chậm. Nhìn đồng hồ chạy một hồi tự nhiên mình mất luôn nhận thức về thời gian, lúc này là 10h10 và mình không thể biết được 10h là sao, 10h là gì nữa.

Nhức đầu buông xuôi, nhắm mắt thì dòng suy nghĩ bắt đầu chảy và mình không thể ngăn được dòng suy nghĩ đó và cũng như không thể lội ngược lại được nữa, giống như kiểu nó tới, nó đi mà mình không thể biết được. Mình nhớ về quá khứ, nhớ từng chi tiết về những gì mình đã trải qua, những người mình đã gặp và lúc này cảm giác cô đơn như chiếm lấy mình, mình rất muốn có một ai đó bên cạnh. Dòng suy nghĩ bắt đầu đưa mình về hiện tại, những người bạn lúc này của mình, mình nhớ họ, mình muốn bên cạnh họ. Rồi mình bỗng suy nghĩ về mình, mình cảm nhận được mình chưa từng bỏ nhiều thời gian cho mình, và dòng suy nghĩ bắt đầu đưa mình vào chính cái tâm của mình.

Mình nhận ra mình đã quá giả dối, mình sống mà luôn sợ những lời nói của dư luận rồi dòng suy nghĩ đó giúp mình hiểu ra, dư luận chỉ là những lời nói của những người trong cái xã hội thối nát này thôi, mình ở một xã hội khác. Rồi mình bắt đầu hiểu ra hơn được cách sống của xã hội này, nó thật ảo và giả tạo làm sao. Sau đó, mình bắt đầu đặt chân được xuống dưới nền, cố gắng đi vào nhà vệ sinh, lúc này vẫn còn ảo lắm, nền nhà cứ lồi lên, lõm xuống, cái chân của mình thì ngắn ngủn và mọi hoa văn mình nhìn thấy nó như đang sống dậy, múa máy thật huyền ảo. Vào nhà vệ sinh, mình skype ngồi nói chuyện với thằng bạn và hút thêm vài bi cần sa nữa. Sau một khoảng thời gian nói chuyện thì lúc này đã đỡ hơn và bây giờ đã là 5h30, mình cảm thấy nhớ những thằng bạn nên đã rủ nó đi uống cafe, chạy xe ra những con đường vào buổi sáng, với chiếc tai nghe và những bản nhạc mình thích, có lẽ đây là một cảm giác sướng nhất mình từng có, mình cảm nhận được từng điệu nhạc trong bài hát, từng âm bass, từng tiếng guitar và mọi tiếng khác.

Đi song song với đường rày, nhìn chiếc tàu lửa đang chạy trông thật là hùng vĩ, giống như nó là một con quái vật đang tìm 1 chỗ yên nghỉ cho mình, cứ cố chạy, chạy và chạy cho tới khi được an nghỉ thì thôi. Lúc này ngồi uống cafe, vẫn còn 1 tí ảo trong người nên không nói được gì nhiều, nhưng lúc đó mình rất hạnh phúc vì sau một đêm cô đơn giằn vặt, sau một đêm đấu tranh nội tâm dài dằn vặt, mình lại được ngồi đây với đám bạn. Cuộc sống chỉ cần thế thôi.

Trong đêm đó, mình còn nhiều trải nghiệm cũng như là ảo giác khác, nhưng mình chỉ kể những suy nghĩ mà LSD đã giúp mình nghiệm ra thôi. Và thật sự là mình cũng chả nhớ nhiều mấy, chỉ nhớ rằng đêm đó… là một đêm tuyệt vời.

Tác giả: Kip1412

spot_img
Triết Học Đường Phố
Triết Học Đường Phố
"Thà chết cho một ý tưởng bất diệt, còn hơn sống cho một ý tưởng phù du." — Steven Biko

BÀI LIÊN QUAN

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

FOLLOW US

62,550Thành viênThích
3,699Người theo dõiTheo dõi
3,540Người theo dõiĐăng Ký
spot_img

BÌNH LUẬN MỚI

XEM NHIỀU

BÀI MỚI