29.2 C
Da Lat
Thứ Sáu, 19 Tháng Tư, 2024

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Dân chủ: Kẻ thù của tự do

Featured image: James C Taipei

 

Dân Chủ là một mỹ từ để đánh lừa công chúng. Nó nghe có vẻ cao thượng và hy sinh vì người khác. Dân là ai? Là Bạn, là Tôi… là chúng ta? Không, rất tiếc không phải như vậy. Dân là nhóm đa số. Dân chủ có nghĩa là nhóm chiếm đa số làm chủ, hay gọi đơn giản là số đông làm chủ. Trong nền Dân Chủ, ngay cả khi bạn không muốn thì bạn vẫn bị ép buộc tuân theo ý chí của nhóm đa số. Dân chủ đòi hỏi thiểu số phải hy sinh cho đa số.

Ngày 05/10/2009, đường phố Tehran chật ních những người Iran trẻ tuổi mang theo bảng ngữ tiếng Anh hô hào cuộc biểu tình của họ cho “Tự do” và “Dân chủ”. Rất nhiều người trẻ tuổi hiện nay, các học giả, và số lượng ngày càng nhiều các giáo sư trí thức, thường xuyên tuyên xưng cùng một tình cảm đó. Điều này thật đáng lo ngại. Thật ra khái niệm Tự do và Dân chủ mâu thuẫn với nhau tới mức mà Plato đã phát biểu: “Dân chủ dẫn tới tình trạng hỗn loạn, là luật lệ của đám đông.” Tự do là khả năng ra quyết định và hành động vì chính bản thân mình. Dân chủ đòi hỏi tất cả mọi người phải điều chỉnh hành động của mình tuân theo theo luật lệ của số đông.

Các hệ thống “tư pháp” trên thế giới ngày nay cũng tương phản. Có hệ thống ủng hộ tự do cá nhân và bình quyền (luật của pháp luật, công bằng bình đẳng). Có hệ thống tư pháp khác thì ủng hộ dân chủ (luật của đa số, công bằng xã hội).

Những nguyên tắc của xã hội tự do dựa trên thành phần cốt lõi là công bằng bình đẳng. Đó là một hệ thống luật pháp áp dụng cùng một luật lệ cho tất cả mọi người và thi hành một khái niệm luật cao hơn – được gọi là các quyền tự nhiên không thể chuyển nhượng của con người. Những quyền này thấm đầy và cố hữu trong mỗi chúng ta, nó cho phép mọi người được sống cuộc sống cho chính mình, với sự tự do để hành động, với quyền sử dụng và tận hưởng các tài sản cá nhân của mình.

Bên dưới công bằng bình đẳng, quyền lực của chính quyền tương ứng phải là hạn chế. Đây là nền móng của nền Cộng hòa. Ngày nay, nền cộng hòa gần như trong tình trạng suy tàn trên thế giới. Khi mà nền Cộng Hòa vốn công nhận sự giới hạn quyền lực bị thay thế bởi nền Dân Chủ với quyền lực hầu như vô hạn, thì không còn sự thừa nhận về mặt chính trị đối với các quyền tự nhiên không thể chuyển nhượng của con người và luật đám đông thay thế các quyền của cá nhân.

Dân chủ tận dụng một hệ thống công bằng khác gọi là công bằng xã hội. Công bằng xã hội sinh ra các kết quả khác nhau đối với các nhóm người khác nhau tùy thuộc vào nhìn nhận của luật về cái gọi là “lợi ích chung”. Bởi vì “lợi ích chung” thay đổi từ ngày này sang ngày khác, không một người nào có thể bao giờ biết được rằng ai sẽ có những quyền gì vào ngày mai.

Trong một nỗ lực để cung cấp “sự bình đẵng” cho tất cả các nhóm, công bằng xã hội tạo ra các giai tầng chồng chéo, mỗi nhóm đại diện cho một “lợi ích chung” được bầu cử hợp pháp, và mỗi nhóm lại kêu gào thêm nhiều quyền lực hơn nữa cho nhóm mình. Nhưng không có nguyên tắc nào liên quan đến quan điểm bảo vệ cho tài sản cá nhân tồn tại dưới công bằng xã hội. Sự sử dụng cá nhân của tài sản có thể được công nhận là “sự bảo vệ tạm thời” dưới luật lệ của công bằng xã hội, nhưng chỉ khi kết luận này được cho là thúc đẩy “lợi ích chung”. Chưa hết, thậm chí trong khi xem ra có vẻ sự bảo vệ những quyền tự nhiên không thể chuyển nhượng của con người xuất hiện dưới công lý xã hội, thì sự bảo vệ đó cũng có thể bị rút lại sau đó khi chúng phục vụ “lợi ích chung” bởi vì sự nhận thức về “lợi ích chung” luôn luôn là đề tài có thể bị “thay đổi”.

Dân chủ (số đông là chủ) thường được sử dụng để đo độ chính xác hoặc thực thi viễn tưởng của công chúng. (Do đó cái gọi là “lợi ích chung” luôn được đưa ra khi xây dựng niềm tin nhất thời của công chúng vào một chương trình diễn tiến dân chủ mà thực chất là để thầm lặng đưa đến một chính thể đầu sỏ). Quá trình này xảy ra khi chính thể đầu sỏ đang chịu trách nhiệm những hoạt động của chính phủ đẩy đưa vào một hệ thống công bằng xã hội được thiết kế để cuối cùng chiếm lấy sự kiểm soát tối thượng tất cả hoạt động của con người. Công bằng xã hội là sự “bình đẳng” của những nhà kinh tế chính trị Phát Triển Bền Vững đang lèo lái các chính sách chính trị trong màn sương mù của kỷ nguyên hậu-tự do…

Khi hệ thống tư pháp tiến triển từ “công lý bình đẳng cho tất cả” sang hình thức “bình quân” hoặc Công Bằng Xã Hội, nền Cộng hòa biến đổi thành nhà nước tập thể và sự sụp đổ của Chủ Nghĩa Tự Do sẽ diễn ra nhanh chóng.

Một câu hỏi tức thì nảy sinh: Sự sụp đổ đó là kết quả tự nhiên của quá trình diến biến bình thường của xã hội hay là do nó đã được lên kế hoạch sẵn? Sự sụp đổ đó có liên hệ với sự nổi lên của những thể chế cai trị thế giới (Liên Hiệp Quốc, Ngân hàng Thế Giới, Tỗ Chức Thương Mại Thế Giới, Liên Minh Châu Âu, Ngân Hàng Thanh Toán Thế Giới, Các hiệp ước thương mại khu vực như NAFTA, CAFTA và FTA và hơn nữa)? Chính phủ thế giới là tiến trình phát triển tự nhiên vì sự tiến bộ của loài người hay nó được đạo diễn bởi chính thể đầu sỏ mà động cơ là sự tập trung quyền lực trung tâm?

Những câu hỏi này rõ ràng đang là trọng tâm các vấn đề của thế giới ngày hôm nay. Với cuộc diễu hành tới Dân Chủ (số đông làm chủ) chúng ta đang thúc tiến chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa tập thể. Mikhail Gorbachev đã nói, “thêm chủ nghĩa xã hội có nghĩa là thêm dân chủ, thêm cởi mở và chủ nghĩa tập thể trong cuộc sống thường ngày.”

Khi những Con Người Tự Do đang im lặng trước kia bắt đầu trấn tĩnh lại xung quanh rất nhiều các chủ đề nóng, thì rất là quan trọng phải đảm bảo họ hiểu rõ mối đe dọa của nền dân chủ. Như James Madison đã nói,

“Các nền Dân chủ vẫn sẽ mãi mãi là quang cảnh của sự hỗn loạn và bất đồng, vẫn sẽ mãi mãi đối lập với sự an toàn của cá nhân và quyền tư hữu tài sản; và nói chung các nền Dân chủ đã và đang và sẽ có một vòng đời ngắn ngủi và một cái chết bị bạo hành.”

Trong khi những người Iran trẻ tuổi ở Tehran có thể giương cao bảng hiệu hô hào một cách lầm lạc rằng cuộc biểu tình của họ vì “Tự Do” và “Dân Chủ”; những Con Người Tự Do trẻ tuổi, những học giả, những giáo sư nhà nghề, thực sự tất cả các bộ phận của xã hội cần phải ý thức rõ được sự nguy hiểm của nền Dân chủ, sao cho họ sẽ đeo đuổi việc xây dựng và tiếp bước nền Cộng hòa, bảo vệ Tự do Cá nhân và bảo vệ các quyền con người được tạo hóa ban tặng.

 

Thánh Ca Tự Do – Phỏng theo Michael Shaw

spot_img
Triết Học Đường Phố
Triết Học Đường Phố
"Thà chết cho một ý tưởng bất diệt, còn hơn sống cho một ý tưởng phù du." — Steven Biko

BÀI LIÊN QUAN

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

FOLLOW US

62,550Thành viênThích
3,699Người theo dõiTheo dõi
3,540Người theo dõiĐăng Ký
spot_img

BÌNH LUẬN MỚI

XEM NHIỀU

BÀI MỚI