18.7 C
Da Lat
Thứ Bảy, 20 Tháng Tư, 2024

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Di sản của Tổng Thống George W. Bush F

Featured image:  josine.vervloet.photography

 

Cho dù lời phán quyết của lịch sử về chính quyền của Tổng Thống George W. Bush sau này sẽ ra sao, nó sẽ rất khác với nhừng gì chúng ta nghe được từ giới truyền thông đại chúng trên màn truyền hình hoặc đọc từ những bài phê bình trên báo chí. Thành tích tối cao của Tổng Thống Bush cũng là mục đích tối cao của chính phủ — bảo vệ nhân dân. Không một ai trong ngày 11 tháng 9, 2001 nghĩ rằng sẽ có một cuộc tấn công tương tự nữa trong bảy năm tới.

Rất đáng tiếc, những người đang được bảo vệ từ sự nguy hiểm thường cho rằng sự nguy hiểm không tồn tại. Đây là ngộ nhận hiển nhiên nhất của những người Mỹ quyết liệt phản đối việc chính phủ nghe lén các cuộc gọi quốc tế, để tiêu diệt các mạng lưới khủng bố quốc tế. Rất nhiều người, nhất là giới trí thức, đang phân vân với việc chúng ta có đối xử công bằng theo đúng chuẩn mực với những tay khủng bố ở trại tù Guantanamo hay không, vài trong số tù binh đó đã được thả và trở về với cuộc sống khủng bố của họ. Những quyền lợi trong Công Ước Geneve không áp dụng với những người không tuân thủ theo Công Ước đó và cũng không bị ràng buộc bởi nó.

Việc một Tổng Thống Mỹ đang bảo vệ chúng ta từ những địch thủ không được coi là thành tích đối với vài người. Nhưng điều đó sẽ được cảm thông hơn khi chúng ta có một vị Tổng Thống xem thường việc đó, để đổi lấy sự ủng hộ phổ biến ở trong và ngoài nước. Chúng ta chỉ có thể hy vọng rằng không cần phải chứng kiến hình ảnh của một thành phố Mỹ bị tàn phá bởi vũ khí hạt nhân để làm mọi người thấy được những sự nguy hiểm George W. Bush đã chống lại, mặc cho sự phản đối quyết liệt.

Không một ai có thể nói rằng chính quyền Bush không có những khuyết điểm. Những những sai lầm chính trị lớn nhất của họ là những sai lầm thường gặp phải khi làm việc với những người không đứng đắn ở trong và ngoài nước. Ý tưởng cho rằng Tổng Thống Bush khi tới Washington, ông ta sẽ có được sự ủng hộ của cả hai đảng bằng cách ủng hộ đảng Dân Chủ, và không phản đối các bộ luật Quốc Hội đã thông qua, chứng minh họ quên rằng phải có hai người mới có thể nhảy chung một điệu.

Với việc công bố mục đích của ông ta là làm hài lòng cả hai bên, chính ông Bush đã bị lên án khi sự hài lòng đó sụp đổ. Chiêu mộ Thượng Nghị Sĩ Kennedy (một thành viên quốc hội hàng đầu của đảng Dân Chủ và phe cánh tả) bằng những chính sách tiêu thụ công tầm cỡ cũng đã không ngừng Kennedy từ việc ông ấy lên án Tổng Thống Bush đã “nói dối và nói dối” về tình hình Iraq trên sàn của Thượng Viện Hoa Kỳ.

Mặc cho những lợi ích hay bất cập của việc tuyên chiến với Saddam Hussein là gì, câu hỏi liệu rằng ông ta đã sở hữu vũ khí hóa học trong tầm tay hay không đã trở thành một đề tài để lên án thay vì một chủ đề bàn luận. Tổng Thống Bush không phải là nhà lãnh đạo quốc gia duy nhất tin rằng Saddam Hussein đã sở hữu những vũ khí đó. Và những vũ khí đó cũng không phải là nguyên nhân duy nhất khiến cho nhà độc tài Iraq đó trở thành một mối nguy hiểm trong ngoại giao hơn một thập niên qua. Vần đề đó có thể được tranh luận, và nó sẽ được tranh luận trong những năm tới, nếu không phải là những thế hệ tới. Nhưng việc lên án rằng Bush đã “nói dối” vì lý do gì đó – như lấy máu để đổi lấy dầu khí hoặc tạo cơ hội kinh doanh cho tập đoàn Halliburton, để lấy ví dụ – là hơn cả vu oan cho ông ta. Điều đó hạ thấp quốc gia chúng ta và nâng cao địch thủ chúng ta trên thế giới.

Ở trong nước, di sản của ông Bush đã tạo nên những điều tiếc nuối. Việc ông ta ủng hộ bộ luật McCain-Feingold (bộ luật liên quan đến việc ủng hộ tài chính trong cuộc bầu cử) để giới hạn tự do ngôn luận có thể coi rằng là một trong những sai lầm lớn nhất của chính quyền Bush. Đây là bộ luật đã vi phạm Điều Một của Bản Tuyên Ngôn Quyền Lợi của Hiến Pháp Mỹ. Chắc ông ấy nghĩ rằng Tòa Án Tối Cao Hoa Kỳ sẽ ngăn chặn bộ luật này. Nhưng chính Tòa Án Tối Cao cũng đã sai khi đã công nhận bộ luật McCain-Feingold.

Việc ủng hộ sự ân xá cho các người nhập cư trái phép cũng là một thãm họa chính trị, nhất là khi nó được ủng hộ bởi những người coi thường việc nhập cư trái phép.

Cho dù chính quyền Bush đã tham gia ủng hộ việc sở hữu nhà cho những người không có khẳ năng chi trả, Tổng Thống Bush ít nhất cũng đã lên tiếng cảnh cáo cho dù nhiều người trong quốc hội đang đẩy mạnh chính sách bắt buộc giới cho vay phải cho những người không đủ khả năng chi trả vay thêm để mua nhà.

Tổng Thống Bush là một người đầy mưu kế, như bao nhà chính trị gia khác. Nhưng trên hết, ông ta là một người danh dự.

 

Tác giả: Thomas Sowell
Dịch giả: Ku Búa

*Bài viết này không nhất thiết nói lên quan điểm của THĐP

spot_img
Triết Học Đường Phố
Triết Học Đường Phố
"Thà chết cho một ý tưởng bất diệt, còn hơn sống cho một ý tưởng phù du." — Steven Biko

BÀI LIÊN QUAN

4 BÌNH LUẬN

  1. Tôi nghĩ G.W.Bush chính là một tên tội phạm (chống nhân loại), hết sức ngu ngốc, đã tạo nên thảm trạng Trung Đông hiện nay bằng việc phát động chiến tranh với Iraq bất chấp sự phản đối của hàng chục triệu người trên thế giới. Từ chỉ có 1 kẻ thù Saddam Hussein, giờ đây ông ta đã nhân lên hàng ngàn kẻ thù (cho nước Mỹ và cả loài người), chúng còn tàn bạo và nguy hiểm hơn Saddam nhiều .

    • Là một người cứng rắn, ông ấy đã đem lại yên ổn cho nước Mỹ và thế giới, ngăn chặn sự nổi lên của khủng bố, mong muốn bá quyền áp đặt các nước nhỏ xung quanh của Nga và Trung Quốc. Nhớ có ông ấy mà nhân dân Iraq đã được hít thở bầu không khí của tự do và dân chủ, kéo đổ tượng đài của nhà độc tài xuống. Là đúng hay sai, lịch sử sẽ phán xét. Với cá nhân tôi, ông hơn Obama nhiều lắm, Obama được lòng người chỉ vì ông mặc kệ tất cả thôi, nếu còn Bush IS sẽ không bao giờ trỗi dậy được, Nga cũng không dám chiếm Krym và trên hết TQ sẽ không thể lộng quyền ở biển Đông như bây giờ được.

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

FOLLOW US

62,550Thành viênThích
3,699Người theo dõiTheo dõi
3,540Người theo dõiĐăng Ký
spot_img

BÌNH LUẬN MỚI

XEM NHIỀU

BÀI MỚI