28.7 C
Da Lat
Thứ Năm, 18 Tháng Tư, 2024

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Dennis Prager — Cảm nghĩ về Việt Nam sau chuyến du lịch

 Featured image: adde adesokan

Thật khó mà kềm nổi các cảm xúc của tôi — nhất là không tránh được phải nổi giận — trong chuyến viếng thăm Viêt Nam của tôi hồi tuần trước. Tôi càng ngưỡng mộ người dân Việt bao nhiêu — thông minh, yêu đời, tự trọng, và chăm chỉ — thì tôi lại càng tức giận chính phủ cộng sản đã gây đau khổ quá nhiều cho người dân nước này (và dĩ nhiên cả người Mỹ chúng ta) trong nửa thế kỷ sau của thế kỷ 20.

Điều không may là chính phủ cộng sản vẫn cai trị nước này. Mà Việt Nam ngày nay đã đón nhận cách duy nhất, chủ nghĩa tư bản và thị trường tự do, để thoát khỏi cảnh nghèo đói, chứ khoan nói đến chuyện thịnh vượng. Vậy thì 2 triệu người Việt phải bỏ mạng trong Chiến Tranh Việt Nam để làm gì? Tôi muốn hỏi một trong những người lãnh đạo Cộng Sản đang cai trị Việt Nam câu hỏi đó. Tôi muốn hỏi: “Này đồng chí, đồng chí đã bỏ hết tất cả những gì mà đảng Cộng Sản của đồng chí đã tranh đấu cho kỳ được: nào là cộng sản, nông nghiệp tập thể, hoạch định trung ương, và quân phiệt, ngoài những lý tưởng khác nữa. Vậy thì hãy nhìn lại xem Hồ Chí Minh yêu kính của đồng chí và đảng của đồng chí đã hy sinh hàng triệu đồng bào người Việt của đồng chí thì đúng ra là để được cái gì?”

Không có câu trả lời nào là câu trả lời hay. Chỉ có một lời nói dối và một lời nói thật, và lời nói thật thì thật thê lương.

Lời nói dối chính là câu trả lời của Cộng Sản Việt Nam, cũng như hầu hết mọi lời nói dối của Cộng Sản, và đã được khối cánh Tả phi Cộng Sản trên thế giới lặp lại. Lời nói dối này đã (và vẫn tiếp tục đang) được dạy tại hầu hết các viện đại học ở phương Tây, và đã (và vẫn tiếp tục đang) được hầu hết mọi phương tiện truyền thông trên địa cầu truyền tải: Lời nói dối đó là Cộng Sản Việt Nam (tức Bắc Việt), và Việt Cộng chỉ tranh đấu giành độc lập cho nước họ khỏi tay ngoại bang. Trước hết là tranh đấu chống Pháp, sau đó là Nhật, rồi đến Mỹ. Những người Mỹ sinh vào thời hậu chiến (sau thế chiến 2) sẽ nhớ là họ cứ được nhắc nhở mãi Hồ Chí Minh là George Washington của Việt Nam, và ông ta yêu mến Hiến Pháp Hoa Kỳ và đã dùng bản hiến pháp này làm nền tảng mô phỏng hiến pháp của ông ta, và chỉ muốn giành độc lập cho Việt Nam.

Sau đây mới là sự thật

Tất cả những kẻ độc tài Cộng Sản trên thế giới đều là những kẻ côn đồ ngông cuồng, thần thánh hóa cá nhân, tham quyền, khát máu. Hồ Chí Minh cũng thế. Hắn thủ tiêu các đối thủ, tra tấn biết bao nhiêu người Việt vô tội mà chỉ có trời mới biết chính xác được bao nhiêu người, và đe dọa hàng triệu người để họ phải cầm súng ra trận cho hắn — phải, cho hắn và cho đảng Cộng Sản Việt Nam đẫm máu, và được một tên sát nhân “vĩ đại” nhất mọi thời đại khác yểm trợ: Mao Trạch Đông. Nhưng những kẻ ngu ngốc về đạo lý tại Hoa Kỳ lại cứ hô to “Ho, Ho, Ho Chi Minh” trong các cuộc biểu tình chống chiến tranh và gọi Hoa Kỳ là những kẻ giết người — “Hey, Hey, LBJ, hôm nay ngươi giết được bao nhiêu trẻ con?”

Đảng Cộng Sản Việt Nam không đánh Mỹ để giành độc lập cho Việt Nam. Mỹ không bao giờ muốn kiểm soát người dân Việt, và có một trường hợp tương tự để chứng minh điều đó: Chiến Tranh Triều Tiên. Mỹ có đánh Cộng Sản Triều Tiên để kiểm soát Triều Tiên hay không? Hay là 37,000 người Mỹ bỏ mạng tại Triều Tiên để người dân Triều Tiên được hưởng tự do? Ai đã (và vẫn là) người có tự do hơn — một người Triều Tiên sống dưới chế độ Cộng Sản Triều Tiên ở Bắc Triều Tiên hay một người Triều Tiên sống tại nơi mà Hoa Kỳ đã đánh bại Cộng Sản Triều Tiên?

Và ai đã là người có tự do hơn ở Việt Nam — những người sống ở miền Nam Việt Nam không Cộng Sản (dù là với tất cả các khuyết điểm của chế độ đó) hay những người sống dưới chế độ Cộng Sản của Ho, Ho, Hồ Chí Minh ở Bắc Việt Nam?

Hoa Kỳ tranh đấu để giải phóng các nước, không phải để cai trị họ. Sự thật là, chính đảng Cộng Sản Việt Nam chứ không phải Hoa Kỳ, mới là những kẻ muốn kiểm soát người dân Việt. Nhưng lời dối trá lại được tuyên truyền lan rộng khắp nơi và hiệu nghiệm đến mức đa số mọi người trên thế giới — trừ những người Mỹ hậu thuẫn cho cuộc chiến đó và thuyền nhân người Việt và những người Việt khác khao khát tự do — cứ tin rằng Hoa Kỳ nhập trận là để lấy kẽm, tungsten, và để thành lập cả một “đế quốc Mỹ” giả tưởng trong khi Cộng Sản Việt Nam thì tranh đấu cho tự do của người Việt.

Tôi ghé đến “Bảo Tàng Viện Chứng Tích Chiến Tranh Việt Nam” — tòa nhà triển lãm các hình ảnh chống Mỹ cao ba tầng của đảng Cộng Sản. Chẳng có gì để tôi phải ngạc nhiên — tôi chẳng ngạc nhiên vì không có đến một chữ chỉ trích Cộng Sản Bắc Việt hoặc Việt Cộng, không có đến một chữ về việc đe dọa mạng sống của mọi người khắp nơi nếu họ không chiến đấu cho Cộng Sản, không có đến một chữ về những người liều mạng để vượt thoát bằng thuyền, thà chịu nguy hiểm bỏ mạng ngoài biển cả, vào bụng cá mập, hoặc bị hải tặc tra tấn hoặc hãm hiếp tập thể, còn hơn sống dưới chế độ Cộng Sản đã “giải phóng” Nam Việt Nam.

Điều cũng không có gì đáng ngạc nhiên là không thấy có khác biệt gì mấy giữa lịch sử Chiến Tranh Việt Nam do Đảng Cộng Sản Việt Nam kể lại với lịch sử cuộc chiến đó mà hầu như sinh viên nào cũng sẽ được nghe kể lại từ hầu như bất cứ giáo sư nào tại bất cứ trường đại học nào ở Mỹ Châu, Âu Châu, Á Châu, hoặc Châu Mỹ La Tinh.

Tôi sẽ kết thúc bằng đề tài tôi đã bắt đầu — người Việt. Đã đến thăm Việt Nam thì không thể không mang ấn tượng tốt đẹp về người dân nước này. Tôi hy vọng tôi còn sống để thấy ngày người dân Việt Nam, được giải phóng khỏi những lời dối trá của Cộng Sản hiện vẫn lan tràn trong đời sống hàng ngày của họ, hiểu rằng mỗi mạng người Việt hy sinh trong cuộc chiến chống Mỹ đều bị phí phạm vô nghĩa, là thêm một mạng người nữa trong số 140 triệu sinh mạng bị đem ra hy sinh trước bệ thờ tên giả thần khát máu nhất trong lịch sử: Chủ Nghĩa Cộng Sản.

**********

Dennis Prager hiện có một chương trình truyền thanh thính giả đàm thoại (Talk Show) hàng ngày trên đài KRLA tần số 870AM bao gồm vùng Los Angeles và Orange County. KRLA liện hợp với 140 đài khác trên toàn quốc Hoa Kỳ. Ông viết xã luận hàng tuần, là tác giả của bốn cuốn sách và là sáng lập viên của Đại Học Prager.

**********

 

Dennis Prager
Dịch: PBD
Edit: Triết Học Đường Phố

spot_img
Triết Học Đường Phố
Triết Học Đường Phố
"Thà chết cho một ý tưởng bất diệt, còn hơn sống cho một ý tưởng phù du." — Steven Biko

BÀI LIÊN QUAN

52 BÌNH LUẬN

  1. Chó chết chúng mày mang hoa đến thì sẽ có rượu thịt đón tiếp, mang bom đến thì sẽ có đạn đợi chờ. Đừng giả giọng đạo đức, hãy nói vậy với dân Apga., dân Iraq, dân UK,… Không có HCM, CS sẽ có nhiều người khác quét chúng mày ra khỏi bờ cõi.

  2. Hồ Chí Minh và lớp người cộng sản đầu tiên, họ đều là những người theo chủ nghĩa dân tộc cả. Cộng sản chỉ là đường lối, đích đến cuối cùng của họ là một nước Việt độc lập tự do.
    Hồ Chí Minh chọn theo đường lối cộng sản chỉ là bất đắc dĩ. Ông bỏ gần cả đời lênh đênh bên nước ngoài, để cuối cùng về Việt nam lãnh đạo dân. Hồ Chí Minh không cần được dân ca ngợi như Lãnh tụ tối cao như tụi Triều Tiên. Cũng không ăn hại như Mao Trạch Đông với cách mạng văn hóa. Cải cách ruộng đất là do Trung Quốc xúi, mặc dù nhà nước đéo muốn, ko làm thì cắt viện trợ. Tụi nó thâm đó giờ. Geneve cũng do tụi nó xúi chia 2 miền ra. Lúc gần 75 cũng lại đòi chia 2 miền thêm lần nữa. Khốn nạn thế đấy.
    Chả qua đường lối họ sai, nhưng yêu nước, nghe thế hệ trước kể lại, thì công nhận họ có yêu nước thật.
    Những người cộng sản hiện tại, họ đã phản bội công lao với xương máu của biết bao người chết vì đất nước. Họ ăn tiền của, hưởng thụ trên tro cốt của con người 2 miền Bắc Nam. Nhóm lợi ích thì bị Trung Quốc chi phối. Dân người ta oán lắm. Từ ông lái xe tải đến mấy người cắt tóc. Nhưng mà bây giờ chưa làm gì dc đâu. Ừ thì chờ đó…Cứ chờ đó đi nhé….Một ngày, khi nhân dân họ nổi giận rồi, tôi thề các ông sẽ không có đất chôn thân.

  3. Vậy Hoa Kỳ mang quân sang nước khác để làm gì? Ai cho Hoa Kỳ quyền đấu tranh để giải phóng nước khác? Ai? Chúa à?

    Bằng chứng là sau khi Hoa Kỳ rút quân được 10 năm, thì nền kinh tế của Việt Nam (thống nhất) sụp đổ. Nếu Hoa Kỳ không đưa quân vào, có thể họ sẽ thống nhất vào năm 60 hay 65 gì đó, rồi sau đó thì nền kinh tế của họ cũng sẽ sụp đổ. Không thể khác được, vì họ sẽ vẫn áp dụng các chính sách quản lý như vậy.

    Có nhiều sách đã nói về sai lầm, về tội ác của cộng sản, ví như Đèn cù, mang cả lúc người ta đi đái ra để bêu xấu…, nhưng chưa thấy ai nói về, tại sao Mỹ phải đem quân sang Việt Nam? Họ đều nói như thể Mỹ mang quân sang Việt Nam là tất yếu, là việc bắt buộc phải làm.

    Đâu có biết rằng từ sau thế chiến hai, phe tướng lĩnh trong chính quyền Mỹ lên ngôi. Và chiến tranh là cách họ giành được quyền lực. Họ tạo ra các cuộc chiến. Triều Tiên, Việt Nam… Rất nhiều quân trang nhu yếu phẩm, danh nghĩa là sẽ được chuyển sang VNCH, bị tham ô ngay bên bờ biển nước Mỹ.

    Tôi không phải là an ninh mạng, hay là dư luận viên, và tôi ghét các thủ thuật làm việc của tụi này. Chúng là những kẻ ‘đàng hoàng’ dùng mẹo tiểu nhân. Tôi chỉ là một người bình thường ở Việt Nam, một cư dân mạng, một người đấu tranh dân chủ.

    Chúng tôi – những thế hệ mới của Việt Nam – sẽ đấu tranh dân chủ cho đất nước này. Chúng tôi làm thế vì thấy cần phải làm thế, chứ không phải vì thấy lời khuyên của các bạn là “sáng suốt”. Chúng tôi cũng không chọn cách bạo động, nếu các bạn thích thì bay từ Mỹ về mà làm, đừng xui xít người khác! Tấn công nhân dân thì đừng hòng mong được nhân dân ủng hộ.

    Tôi không ưa đảng cộng sản Việt Nam, không muốn họ lãnh đạo đất nước này, và ghét thói hợm hĩnh của nhiều đảng viên của họ. Chúng tôi sẽ đấu tranh theo con đường của riêng mình, không cộng sản, không quốc dân và đặc biệt không phải để khôi phục một đất nước đã thất bại.

    Chúng tôi sẽ lập ra một nước Việt Nam mới, xóa sạch những tàn dư mục ruỗng của chế độ hiện tại. Truy xét lại những tội lỗi họ đã gây ra với nhân dân, với đất nước, Và chúng tôi sẽ làm đúng pháp luật, chứ không phải là các cuộc thanh trừng, hay tàn sát.

    Chúng tôi biết phân biệt giữa đảng, nhà nước và đất nước. Đảng đang lãnh đạo nhà nước nhưng đất nước khác. Tôi yêu đất nước Việt Nam nhưng không yêu nhà nước trên đó, đặc biệt là đảng. Chúng tôi cam kết sẽ xây dựng lên một nhà nước Việt Nam mới: cộng hòa, dân chủ và phổ thông đầu phiếu thực sự. Ai có tài sẽ được ra nắm quyền, và các cuộc bầu cử là công khai, minh bạch.

    Trên tất cả, đất nước Việt Nam vẫn là một, dân tộc Việt Nam vẫn là một. Các bạn có về hay không thì tùy! Nếu có tiền thì hãy tài trợ cho chúng tôi!

    Phương châm của chúng tôi là đấu tranh để đất nước Việt Nam từ bỏ chế độ cộng sản.

    Khẩu hiệu là: Hãy tỉnh ngộ!

    Biểu tượng là: https://vienhanlam.files.wordpress.com/2015/02/think_logo.jpg?w=250

    • Bình luận của bạn rất hay và sâu sắc. Tóm lại là cả dân tộc đã và đang nằm trong ván cờ và cuộc chơi của các nước lớn mà không có được quyền quyết định cho riêng mình. Phần vì sự kiềm hãm của Đảng CS, nhưng phần lớn là lỗi của cả đa số người Việt vẫn đang mê ngủ.

      • Sao ông biết đa số người Việt vẫn đang ngủ mê??? Đại đa số người Việt biết chuyện gì đang xảy ra trên đất nước của mình, nhưng vấn đề chẳng ai giám nói, ngay cả tôi khi về Việt Nam cũng chỉ chỉ trích đảng trong nhà cho là có chuyện nói bên bàn nhậu thôi, chứ còn mà nhào ra ngoài đường thì tôi chịu, tôi không dám.

    • Để trả lời cho câu hỏi: “Vậy Hoa Kỳ mang quân sang nước khác để làm gì?”
      Trước tiên, nguyên nhân của cuộc nội chiến Việt Nam(VN): Sau Thế Chiến 2 là Chiến Tranh Lạnh, Khối Cộng Sản(CS) muốn bành trướng thế lực, để thực hiên được giấc mơ “thế giới đại đồng”, nên cố gắng CS hóa VN rồi sau đó là toàn Đông Nam Á(ĐNA). Mỹ và các đồng minh thì tất nhiên là không thích kế hoạch này chút nào rồi, nên họ cố gắng ngăn cản VN trở thành một nước CS, ít nhất là không phải toàn bộ nước VN. Kết quả khối CS hậu thuẫn cho chính phủ CS ở miền bắc, cố gắng tấn công xuống phía nam, còn Mỹ và các đồng minh hậu thuẫn cho chính phủ Cộng Hòa ở miền nam, cố gắng không để bị CS đánh bại(*). Do vậy cuộc nội chiến này thực chất chỉ là sản phẩm của Chiến Tranh Lạnh.
      Vậy tại sao Mỹ phải đưa quân vào VN? Đáng ra là Mỹ chỉ cần viện trợ cho miền nam thôi, nếu như chính phủ Cộng Hòa kiểm soát tình hình không quá tệ, và phe CS thì quá gian sảo, và thế là để tránh sự sụp đổ của nền Cộng Hòa, Mỹ phải đưa quân vào để chống đỡ.
      (*) Vì sao Mỹ và chính phủ VNCH chỉ thủ mà không dùng bộ binh tấn công lên phía bắc? Do đã có bài học của cuộc chiến Liên Triều, nếu đánh lên phía bắc thì chắc chắn Trung Cộng sẽ dùng biển người để đẩy lùi liên quân lại vỹ tuyến 17. Mà mục tiêu của Mỹ chỉ là ngăn không cho chủ nghĩa CS tràn xuống toàn ĐNA, nên chỉ cần giữ được nam VN là đủ.

      • Bạn nói đúng, nhưng không mới.
        Những điều này Cù Huy Hà Vũ đã nói trong “… dưới con mắt Cù Huy Hà Vũ”. Tôi nhớ tôi đọc nó được vài năm rồi.

        Chúng ta đều biết Liên Xô, với các chính sách sai lầm và chạy đua vũ trang, cũng sụp đổ. Mỹ có mất giọt máu nào như Việt Nam đâu? Nay Obama cũng đang tìm cách sửa điều đó với Cuba.

        Suy cho cùng thì dân tình các nước cộng sản, hay dưới chế độ độc tài sống thể nào, sướng hay khổ, thì cũng đâu có ảnh hưởng đến Mỹ. Chính Mỹ sau này cũng làm bạn với rất nhiều chế độ độc tài ở Trung Đông và Bắc Phi, mà mới đây phong trào mùa xuân Arab mới thanh lý nốt. Vì có lợi cho Mỹ, Mỹ vẫn sài. Quấy quá, Mỹ mới bỏ!

        Việt Nam không độc tài, nhưng chuyên chế. Việt Nam cần thay đổi, cộng hòa thực sự để mạnh như Hàn, Nhật. Việt Nam có vẻ hợp với mô hình Mỹ hơn là Hàn, Nhật. (Cộng hòa tổng thống – tổng thống (hành pháp) được bầu trực tiếp và mạnh mẽ hơn quốc hội (lập pháp)).

      • Cái luận điệu vu vơ này “CŨ” nhé!

        Chỉ những kẻ óc ngắn, không có nhận định và số liệu mới tranh luận kiểu “nói bằng cảm tính”
        và thường chỉ nói được một hai câu – vì có trình độ đâu mà nói dài. Và thường là câu nhận xét.

        Như tôi nói câu này: bạn là một thằng ngu!

        • Bạn mún tôi
          nói cho bạn biết bạn nói như là một đứa trẻ thì đây tôi sẽ trình bày cho bạn:

          Nói kinh tế Việt Nam trước năm 75 phụ thuộc vào Hoa Kỳ thì bạn đã sai ngay từ đầu.
          Nếu bạn nghĩ chính quyền miền Nam chỉ biết nhận tiền và rồi ăn xài hoang phí
          như cộng sản bây giờ thì bạn nghĩ là miền Nam Việt Nam được gọi là “Hòn Ngọc VIễn
          Đông” mà bao nước mong muốn, ông Lý Quang Diệu thủ tướng nước Singapore trước
          năm 75 chỉ mong một điều “Singapore được như Việt Nam” thì xin hỏi bạn “Tại sao
          bạn lại cho rằng miền Nam Việt Nam phụ thuộc vào tiền của Mỹ” – nghe như bất cứ
          đứa DLV nào tôi đã nói chuyện chỉ biết cho rằng miền Nam Việt Nam chỉ biết nhận
          tiền của Mỹ mà chẳng làm được gì… xin lỗi bạn chứ chiếc xe đầu tiên ở Việt Nam
          được sản xuất ở Đà Lạt, máy bay Tiền Phong, những chính sách khuyến nông… 40 năm từ khi “GIẢI PHÓNG” tiền đổ về Việt Nam
          còn nhiều hơn lúc Mỹ đem về… cho tôi thấy bọn ĐCS đã hướng dẫn người dân làm được
          một chiếc xe không, một con ốc của điện thoại cũng bị cạnh tranh.

          Nếu bạn
          nghĩ bạn thật THÔNG MINH như bạn nói, thì bạn cho tôi biết Hàn Quốc và Bắc Triều
          Tiên, nếu đi du lịch bạn chọn nơi nào. Cho rằng Mỹ không gây chiến ở Triều
          Tiên, giờ đây thì Hàn Quốc sẽ chung một kết cục như Bắc Triều Tiên, mỗi cuộc
          chiến có ý nghĩa riêng của nó… tôi đéo có care bọn quan chức MỸ bành trướng quyền
          lực thế nào vì cuối cùng bọn nó có chiếm cái chốn chó nào đâu nhỉ, hay là bạn
          giữ quan niệm ghét Mỹ như chính những đứa sống ở Mỹ mà không hiểu Mỹ có ý nghĩa
          như thế nào đối với thế giới.

          “Chúng tôi sẽ lập ra một nước Việt Nam mới, xóa sạch những tàn dư
          mục ruỗng của chế độ hiện tại. Truy xét lại những tội lỗi họ đã gây ra với nhân
          dân, với đất nước, Và chúng tôi sẽ làm đúng pháp luật, chứ không phải là các cuộc
          thanh trừng, hay tàn sát.”

          Cái này là giống “C” gì, một văn bản không
          thống nhất từ đầu đến chân “Tôi” rồi “Chúng tôi” các bạn là ai, mà các bạn lại
          có thế nói như đúng rồi, ngay cả những con người đấu tranh từ khi bạn còn chưa
          chắc được sinh ra còn chưa làm được gì nhiều thì bạn lại nói như phán từ trên
          trời rơi xuống thì TÔI XIN LỖI NẾU TÔI NÓI COMMENT CỦA BẠN LÀ SÁO RỖNG MÀ LÀ NÓ
          CỰC KỲ NHẢM NHÍ.

          Nhắc đến chúng tôi mà không nói đến một cái
          tên, cá nhân hay tổ chức hoặc chí ít là một hình ảnh cho ra hồn, một cái hình cắt
          ra từ dấy giàn và sơn đen, tôi thật sự thấy tội cho bạn hơn.

          Tưu chung tất cả lại, một bạn là một thằng
          DLV hai là một đứa trẻ trâu vừa mới lớn và suy nghĩ như một đứa trẻ, tôi rất sẵn
          lòng chứng minh những điều tôi nói ở trên, nhưng tôi lo là bạn sẽ chẳng chấp nhận
          những lời nói từ những người mà tôi nhờ cậy vì có nói thì chắc cũng không xuyên
          phá được cái sọ nhão của bạn đâu.

          Thân.

          • Thứ nhất, tôi đếch nói kinh tế Nam Việt Nam hoàn toàn phụ thuộc vào Mỹ. Bạn xem lại xem có tranh luận nhầm với ai không?

            Thứ hai, nhân tiện gửi chút thống kê tham khảo:
            – Lượng xi măng Mỹ gửi vào miền nam Việt Nam đủ đổ bê tông (chưa có cát và đá) cho toàn bộ nam Việt Nam dày 7cm.
            – Lượng thuốc cảm Mỹ gửi sang Việt Nam đủ dùng cho cả Đông Nam Á – khi đó (hình như là cả Châu Á).

            Tuy nhiên, đây chỉ là hai thống kê thôi. Cũng như vài cái xưởng lắp ráp ôtô, máy bay và chính sách khuyến nông không phải là cả nền kinh tế.

            Chính bạn mới là DLV! Bạn làm trò để câu xem tôi đang nghĩ gì. Nếu có bị gọi ra phường, nhắc nhở một chút cũng hay. Điều đó chỉ chứng tỏ những điều mình nói không phải là vô giá trị.

            ***

            Việc cần làm bây giờ là cấy một câu khẩu hiệu và một biểu tượng thống nhất vào trong thanh niên nói riêng và người dân nói chung. Khi họ ưng biểu tượng đó, đồng ý đấu tranh với nó sẽ thống nhất được những sức mạnh lẻ tẻ.

            Thử hỏi lực lượng đấu tranh dân chủ đã thống nhất chưa? có cương lĩnh, đường lối chưa? có khẩu hiệu, biểu tượng chưa? Và tất nhiên, điều quan trọng nhất là chưa có một thống kê bài bản xem số lượng họ là bao nhiêu.

            Nếu bạn có tiền, bạn hãy in ra khoảng 1.000 chiếc áo phông có “hình bàn tay chỉ vào đầu người” phát cho mọi người. Khi ấy ai dám mặc, ai lai ai, đang nói đến vấn đề gì và muốn gì… ta sẽ biết.
            CA không thể bắt một người vì anh ta mặc một cái áo như thế!
            Thử làm rộng rãi ở ngoại quốc xem!

            Còn tôi sẽ không nói về mình hay tụi mình là ai đâu. Nếu thích, bạn cứ nói về mình đi… ! Chính một tổng thống Mỹ đã nói: “9/10 của sự khôn ngoan là khôn ngoan đúng thời điểm”.

            Và thời điểm sắp tới…! Những việc làm này sau 1, 3 sau sẽ có kết quả. Giờ cần phải bắt đầu và bắt đầu một cách bài bản như thế. Bạn cứ chờ một thời gian xem sao. Nếu tôi không được số đông đồng tình, ủng hộ thì cách của tôi không đúng rồi, bỏ đi!

            Chính thái độ của bạn (hoặc những người như bạn) làm chúng ta không vượt qua được sự phân hóa. Trừ phi bạn là DLV!

          • “Vậy Hoa Kỳ mang quân sang nước khác để làm gì? Ai cho Hoa Kỳ quyền đấu tranh để giải phóng nước khác? Ai? Chúa à?

            Bằng chứng là sau khi Hoa Kỳ rút quân được 10 năm, thì nền kinh tế của Việt Nam (thống nhất) sụp đổ. Nếu Hoa Kỳ không đưa quân vào, có thể họ sẽ thống nhất vào năm 60 hay 65 gì đó, rồi sau đó thì nền kinh tế của họ cũng sẽ sụp đổ. Không thể khác được, vì họ sẽ vẫn áp dụng các chính sách quản lý như vậy.”

            Xin hỏi bạn đây có phải gián tiếp nói lên những điều tôi muốn giải thích giùm bạn. Cảm ơn bạn đã thông kê cho tôi biết ở điều thứ 2 nó đã làm cho lời nói của tôi càng thêm đúng…

            Bạn là đứa khơi mào trước, tôi ngay từ đầu đã không muốn tranh luận vì có nói cũng chẳng bổ ích cho tôi thêm được gì vậy nên xin kiếu. Nếu bạn chắc chắn về những gì bạn nói thì tôi sẽ chờ xem có đúng như những gì bạn nói không.

            Còn việc ai là DLV thì tôi xin lỗi nếu tôi nói sai, và cáo buộc bạn về cái mà bạn không phải là.Ah, mà nói bạn biết tôi là một người đấu tranh dù không lớn những cũng đã được chỉ dẫn nhiều từ những đàn anh đi trước, nếu đúng là chúng ta chiến đầu vì một tương lai Việt Nam tươi sáng cho con cháu thi mong rằng sẽ gặp bạn nơi cuối đường hầm.

            Thân !

    • Hỏi người không bằng tự tìm hiểu. Lịch sự là môn học của sự kết hợp giữa những hư cấu, ngộ nhận, vô lý và cả cả những bài học.Còn về mấy cái sai anh nói của Hoa kỳ theo em thấy nhà hàng xóm sai không có nghĩa mình cũng được làm điều sai như họ. Em con nít lắm, chỉ dám đưa ra thiển ý.

    • “Vậy Hoa Kỳ mang quân sang nước khác để làm gì?” Wow, câu hỏi hay lắm, và rất mừng là đã có người hỏi. Hãy xét về tình hình thế giới lúc đó. Câu hỏi của bạn chỉ mới nêu lên 1phe của cuộc chiến thôi, đó là Mỹ, vậy phe còn lại là ai? Chính là Liên Xô, Trung Quốc. Nếu bạn trách Mỹ tại sao lại đưa quân, vậy tại sao không tự hỏi Liên Xô, Trung Quốc có tài trợ vũ khí cho Việt Nam hay không? Với nền kinh tế Bắc Việt khi đó, thì đào đâu ra tiền để có súng, xe tăng, tên lửa, để thực hiện đủ mọi thứ chiến thắng “vẻ vang” mà bạn đã được học. Nếu đứng từ xa hơn nhìn lại thì VN chúng ta giống như 1 bàn cờ, mà người chơi là Mỹ và Liên Xô +TQ.

  4. Đọc bài viết và các cmt mới thấy buồn, thật là buồn. Vì sao mà 40 năm rồi VN mình vẫn ngồi trong vũng lầy của chính mình, và chửi bới nhau, và trách cứ nhau, và giận hờn nhau, và đàn áp nhau. Và bao giờ mới chịu quên đi quá khứ đau buồn đó, và còn tiếp tục kéo nhau chìm xuống đến bao lâu nữa?! Cuộc hôn nhân khốn nạn của 2 miền đã chấm dứt 40 năm, cha mẹ nay đã người mất người còn, sao lũ con vẫn tiếp tục cắn xé nhau?! Để làm gì?! Trong khi bên cạnh bạn bè mình đang tiến lên từng ngày từng ngày, thì mình ngồi đây ca khóc bài thương ca cũ rích. Khốn nạn cho cả một dân tộc. Khốn nạn!

    • Những kẻ không hiểu biết về lịch sử của thế hệ cha ông đi trước là những kẻ thật đáng trách, tội nghiệp thay họ có hiểu biết nhưng đã bị nhồi sọ suốt mười mấy năm dưới mái trường xhcn mất rồi.

  5. đúng là nhìn vào những nước ngày xưa bị mỹ chiếm đóng và nay là đồng minh của mỹ phát triển vượt bậc như thế nào thì không thể nói mỹ muốn biến họ thành thuộc địa mới xâm lăng được.viện trợ tiền bạc,kĩ thuật để họ phát triển kinh tế là điều không một quốc gia nào làm với thuộc địa của mình cả.nhưng nói gì thì nói năm xưa chính mỹ đã phản bội việt nam cộng hòa trước nên mới hình thành bố cục bây giờ.có thể ít người biết nhưng việt nam cộng hòa đã xây dựng được một nền kinh tế đáng nể vượt mặt cả nam hàn bấy giờ.nhưng cuối cùng mỹ buông tay để việt nam tự trôi,rồi dẫn tới kết cục ta mất hoàng sa…..mấy ông không bao giờ nghĩ lại rằng hành động này của các ông đã tiếp tay cho những lời nói dối biến thành sự thật à

    • Không theo lợi ích của tôi tức là phản bội tôi àh?! “Chỉ có lợi ích quốc gia mới là vĩnh viễn” thôi, đừng vội trách thằng mẽo, nhìn vào thời cuộc thời bấy giờ, nhìn vào cuộc chiến lớn hơn so với cuộc chiến việt nam, nhìn vào áp lực của Johnson, Nixon, hơn hết là nhìn vào lợi ích quốc gia mỹ mới biết tại sao mỹ rút quân!

    • Nói Mỹ phản bội là không đúng bạn ơi. Tổng Thống Nixon, Ford và Đảng Cộng Hòa ủng hộ. Phái đoàn cử đi Paris 1973 là do Nixon chọn (cố vấn và nhân viên ổng chọn). Nhưng các thành viên đảng Dân Chủ của Quốc Hội 94 đã không chịu phê duyệt kinh phí. Lúc đó ở Hạ Viện (House of Reps – Democrat 291, Republican 144) và Thượng Vên (Senate – Dem 61, Republican 38). Đảng Cộng Hòa và TT CỘng Hòa Ford lúc đó đã bất lực vì không đủ phiếu để duyệt kinh phí (trên 50% là duyệt). Tổng Thống Ford và Reagan (Republican) cũng đã rất hối ân, nhưng vì lúc đó Đảng Dân Chủ đô hộ quốc hội nên bất lực. Khi nạn thuyền nhân xảy ra họ đã ra chính sách giải cưu những ai đã làm việc cho Hoa Kỳ hay những ai chức lớn trong VNCH. Và cũng nhờ bài học Việt Nam mà ông Reagan đã cứng rắn với tụi Liên Xô, ông Bush 41 cũng vậy, và dẫn đến sự sụp đổ. Còn ông Bush 43 thì cứng rắn với tụi khủng bộ, không chịu thỏa thuận bất cứ điều gì. Mong bạn hiểu điều đó.

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

FOLLOW US

62,550Thành viênThích
3,699Người theo dõiTheo dõi
3,540Người theo dõiĐăng Ký
spot_img

BÌNH LUẬN MỚI

XEM NHIỀU

BÀI MỚI