27.1 C
Da Lat
Thứ Năm, 18 Tháng Tư, 2024

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Không có trải nghiệm, tuổi trẻ không đáng một xu

Featured image: Mani

 

Tuổi trẻ không chỉ có nghĩa là trẻ tuổi, mà còn có nghĩa là năm tháng tươi đẹp nhất cuộc đời. Ở cái tuổi ấy, trong ba thứ: sức khỏe, thời gian và tiền bạc, chúng ta chỉ thiếu tiền thôi, còn thời gian và sức khỏe thì luôn đong đầy. Năm tháng qua đi khi về già ta sẽ nhận thấy tiền bạc hóa ra là thứ ít quan trọng nhất trong ba thứ trên. Nghĩa là tuổi trẻ là giai đoạn quý giá nhất đời người vì sỡ hữu trọn vẹn hai món quà lớn nhất của cuộc sống là sức khỏe và thời gian. Ta vốn được nghe nhiều người nói đến điều này rồi, nhưng hỡi ôi, sao chúng ta vẫn đang để cho tuổi trẻ của mình trôi qua một cách hời hợt và vô nghĩa đến thế? Với trí óc hạn hẹp được định hướng, phần lớn tuổi trẻ hiện tại của chúng ta vẫn cho rằng tiền bạc, hơn hết, mới là thứ quan trọng nhất, cần thiết nhất là đáng lưu tâm nhất. Và rồi ta vô tình lãng quên hai món quà quý giá nhất đời, thời gian và sức khỏe. Thật ngu ngốc, thật đáng trách nhưng cũng thật đáng thương làm sao.

Tại sao lại như thế? Tuổi trẻ của chúng ta dường như đang ngủ quá say và quá lâu không chịu thức dậy để tận dụng hai món quà quý giá nhất? Đó là lãng phí, là ngu ngốc, hay cả hai? Trong bài viết trước tôi có gợi một nguyên nhân nho nhỏ, chính xác hơn là một sự đổ lỗi, cho các bậc phụ huynh, rằng chính họ là nguyên nhân góp phần tạo nên sự thụ động, ù lì nơi thế hệ trẻ, làm mất đi khả năng tự lập của chúng ta bằng thứ tình yêu bao la vô bờ bến. Thật ra, thoạt nghe thì những điều đó có vẻ hợp lý, nhưng dù hợp lý đến thế nào cũng vẫn không đủ, không đủ vì đó là chỉ cách để đổ lỗi, để biện minh mà thôi. Tuổi trẻ của chúng ta chỉ nên nhìn nhận nguyên do đó cho biết để mà tương lai bớt bao bọc con cái mình như thế. Còn thứ chúng ta thật sự cần, không phải là đổ lỗi, tất nhiên, cũng không phải là ngậm ngùi bực tức rồi để đó. Thứ mà thế hệ trẻ thật sự cần, là hành động, hành động để đập tan những gì ta chưa hài lòng, hành động để xây dựng nên một thế giới tốt đẹp hơn, cho mọi người hay đơn giản là cho chính mình. Điều này thật sự không khó, nhưng sao mọi người cứ tránh né và nêu hoài những lý do cũ rích mốc meo? Phải chăng lại tại vì ta đã ngủ quá lâu để có thể sẵn sàng thức dậy? Một giảng viên của tôi từng nói “Thật ngạc nhiên khi quá nhiều người sống như thể họ có một cuộc đời khác đang cất trong ngăn tủ vậy”. Câu này nếu viết cho tuổi trẻ có thể thành “Thật ngạc nhiên khi quá nhiều bạn trẻ sống như thể họ còn có một tuổi trẻ khác cất trong ngăn bàn.” Bạn biết đấy, đồ ăn để lâu không ăn sẽ bị hư, quần áo để lâu không xài sẽ bị lỗi mốt, đồ điện lâu không xài có thể bị chập điện. Riêng tuổi trẻ, nếu bạn cứ để đó mà không xài, không tận dụng, tôi e là nó sẽ không hư, không lỗi mốt, không chập điện nhưng nó sẽ biến mất mãi mãi, không một dấu vết và rồi cả phần đời còn lại bạn sẽ phải sống trong nuối tiếc ngập tràn mà thôi. Viễn cảnh đó, thật tôi không dám tưởng tượng thêm nữa.

“Hai mươi năm sau lúc này, bạn sẽ thấy thất vọng vì những điều mình không làm hơn vì những điều mình đã làm. Vậy nên hãy tháo nút dây. Hãy cho thuyền rời khỏi bến cảng an toàn. Hãy căng buồm đón gió. Tìm tòi. Ước mơ. Khám phá.”

— Mark Twain

 

Tạm thôi không so sánh về tuổi trẻ Việt Nam và thế giới. Bỏ qua luôn không nhắc đến khả năng tự lập, tư duy, chính kiến, sáng tạo, mối quan tâm và thành tựu của tuổi trẻ Việt Nam và thế giới. Tự bản thân mỗi người trẻ đều có thể hiểu và đánh giá.

Vậy thì, chắc chắn sẽ có người hỏi, câu hỏi muôn đời: thế thì phải làm sao? Tuổi trẻ phải làm gì để thay đổi, để khác biệt, để mang lại ý nghĩa đúng với trọng trách nó được giao phó?

Câu trả lời đơn giản làm sao, hãy tận dụng tốt nhất hai món quà lớn mà cuộc sống dành riêng cho tuổi trẻ chúng ta: Thời gian và sức khỏe. Hãy dùng nó để nhào vào đời, để quyện vào cuộc sống, để trải nghiệm mọi thứ khi còn có thể.

Vâng, là trải nghiệm. Đó chính là điều quan trọng nhất tôi muốn nói đến ngày hôm nay. Đó là điều tối cần thiết tạo nên một thế hệ trẻ khác biệt. Đó cũng là điều tuyệt vời nhất mà mọi người đều có thể làm dù đang ở vạch xuất phát nào trong cuộc sống. Dù bạn giàu hay nghèo, công việc tốt hay không tốt, bạn đẹp hay xấu, bạn cá tính hay mực tính… bất kể bạn thế nào, bạn đều có thể bắt đầu trải nghiệm cuộc sống này, biến nó trở nên ý nghĩa, và chính nó sẽ khiến bạn trở nên khác biệt hơn bao giờ hết.

Bởi vì, bạn có thể không tin, nhưng tuổi trẻ mà không có trải nghiệm, là tuổi trẻ vứt đi. Giống như một cuốn sách không có nội dung, một bài hát không có giai điệu, một khu rừng không có chim thú cỏ cây, một đời người không có tuổi trẻ… Tất cả đều rất vô nghĩa.

Chính trải nghiệm, chứ không phải thứ gì khác, là thứ làm nên con người bạn. Tôi đang nói con người thật sự bên trong bạn ấy, không phải gia cảnh, xuất thân, đồ trang trí trên người, bằng cấp học vị hay gì cả. Con người thật sự của bạn, muốn biết nó như thế nào, muốn tìm kiếm nó, thật không cách gì ngoài việc bạn  phải bước vào đời, trải nghiệm, trộn bản thân mình vào cuộc sống, rồi cảm nhận, rồi đúc kết và rồi cuối cùng là phát huy hết sức những gì mình đã học được trong quá trình đó.

Giá trị của những trải nghiệm chính là giá trị con người bạn

Tôi hay nhắc đi nhắc lại câu nói này trong các bài viết của mình như một sự tâm niệm, hi vọng các bạn cũng có thể học được gì đó từ chúng. Câu nói về giá trị bản thân trong sách 7 thói quen “Nếu như tôi có những thứ giúp chứng minh tôi là ai, thì khi những thứ đó mất đi, tôi là ai?” Chúng ta thường hay tìm kiếm những thứ bên ngoài để chứng minh bản thân mình, quần áo, điện thoại, hàng hiệu, xe cộ, nhà cửa, công việc, gia thế… Tất cả những thứ này là những vật chứng hoàn hảo nói về một con người ở thì hiện tại này. Nhưng tất cả chúng, lại là những thứ có thể mất đi. Bạn dùng chúng để chứng tỏ mình, bạn có dám đảm bảo chúng sẽ tồn tại mãi mãi không? Một công việc tốt, một tình yêu đẹp, một gia đình hạnh phúc, một căn nhà tiện nghi… Tất cả chúng đều có thể biến mất. Và khi đó, bạn là ai? Đấy là vấn đề của vật chất. Còn riêng với trải nghiệm ư, hãy yên tâm rằng chúng là của bạn, luôn là của bạn,  mãi mãi là của bạn, bên trong bạn, chúng sẽ không bao giờ mất đi. Hãy dùng những trải nghiệm để chứng tỏ giá trị bản thân và rồi bạn sẽ nhận ra bản thân mình thật đặc biệt và quý giá, hơn hết mọi những vật phẩm trang trí bên ngoài.

Hãy luôn tâm niệm rằng, cuộc sống, thực chất là một cuộc trải nghiệm lớn, mà trong đó bạn phải đi tìm những mảnh ghép là những trải nghiệm nhỏ để từ đó ghép nên cuộc đời mình. Khi tâm niệm cuộc đời chỉ là cuộc trải nghiệm, bạn sẽ không quá áp lực nên mọi sự lựa chọn của mình trong cuộc đời. Đó là cuộc chơi, không ai thắng và cũng không ai thua cả, vì suy cho cùng, ai rồi cũng đến lúc phải giã từ cuộc sống, nhưng người may mắn hơn, là người sống được nhiều hơn những người khác, sống nhiều hơn, không có nghĩa là sống lâu hơn nhưng là sống được nhiều khoảnh khắc hơn trong đời, như Jean Jacques Rousseau nói:

“Người sống nhiều nhất không phải người sống lâu năm nhất mà là người có nhiều trải nghiệm phong phú nhất.”

Mục tiêu của thế hệ trẻ, có lẽ nên thay đổi ngay việc sống sung sướng hơn, sống tốt hơn, sống lâu hơn, thành “sống nhiều hơn”, thế là đủ.

Nhưng làm thế nào để sống nhiều hơn? Cách duy nhất là hãy biến từng phút giây có thể đều trở nên ý nghĩa và giải pháp là hãy không ngừng đặt bản thân vào tâm thế sẵn sàng trải nghiệm mọi thứ xảy ra xung quanh mình, đừng ngại ngùng, đừng lười biếng, đừng sợ hãi.

Còn làm thế nào để trải nghiệm cuộc sống ư? Hãy thay suy nghĩ bằng hành động, thay lời nói bằng hành động, thay kế hoạch bằng hành động, hành động ngay đi thôi. Hãy ngưng nói mà làm, ngưng suy tính quá kĩ càng, ngưng nghi ngờ và sợ hãi. Như Steve Job nói câu nổi tiếng nhất “Hãy cứ khát khao, hãy cứ dại khờ”. Henry David Thoreau nói: “Những người trẻ tuổi học sống thế nào nếu không phải là ngay lập tức thử trải nghiệm cuộc sống?” Tôi thì sẽ nói lại “Khi ta muốn ta sẽ tìm cách, khi không muốn, ta tìm lý do.”

 Nếu bạn không phải là một cái cây, lý gì bạn phải ở yên một chỗ?

Nếu muốn trải nghiệm, việc bạn cần làm là phải không ngừng hành động, không ngừng đặt bản thân vào thế chủ động và thế sẵn sàng, đi những vùng đất mới, thử những cái mới, làm những điều mới, học những thứ mới, quen những người bạn mới. Phải thoát ra khỏi vùng an toàn của mình càng sớm càng tốt. Đừng nói bạn không thể vì chắc chắn bạn có thể, lý do là vì tôi biết bạn không phải một cái cây. Cái cây đứng một chỗ nhận tất cả những gì nó cần: ánh sáng, nước, chất dinh dưỡng nhưng bản thân nó vẫn luôn khao khát được vươn ra xa hơn. Thế nên rễ nó mới dài tủa đi khắp nơi, thế nên tán nó mới vươn rộng và cành không ngừng vươn cao để nhìn được những vùng đất xa lạ. Bạn may mắn hơn cái cây, bạn có thể tự dịch chuyển mình đi khắp chốn, thế thì tại sao lại không? Thoát khỏi vùng an toàn của mình là bước đầu tiên trong quá trình trải nghiệm. Mọi hành trình đều bắt đầu từ một bước chân. Ngay ngày mai, hãy thử làm những việc bạn chưa từng làm, dù nhỏ bé và đơn giản nhất thôi: hãy cười với một người lạ cùng tòa nhà, hãy đi một con đường khác tới công ty, hãy gọi một món ăn nghe tên thật lạ, hãy nghĩ một cách giải quyết khác cho công việc quen thuộc hàng ngày… Những thứ nhỏ bé này có thể đem đến cho bạn nhiều nguồn cảm hứng để bắt đầu những trải nghiệm khác to lớn hơn, bắt đầu hành trình lắp ghép cuộc đời mình bằng những điều mới mẻ và thú vị.

Cái giá của trải nghiệm là gì?

Cái gì trên đời cũng có giá cả, chỉ cần bạn trả đúng giá, bạn có thể mua được mọi thứ. Và tiền là cái giá rẻ nhất nếu muốn có gì đó. Còn trải nghiệm ư. Nếu bạn muốn có nó, tất nhiên không ngoại lệ, bạn cũng phải trả giá. Cái giá của trải nghiệm là ban đầu bạn sẽ cảm thấy sợ hãi, lo lắng, bất an, hoài nghi và rất nhiều cảm xúc tiêu cực khác nữa. Nhưng tin vui đó chỉ là những cảm xúc ban đầu thoáng qua mà thôi. Khi đã quen với nó thì mọi cảm xúc đó đều tan biến hẳn, thay vào đó sẽ là sự hào hứng, thích thú, tò mò, vui sướng lẫn hài lòng.

Một cái giá khác nữa của trải nghiệm, đó là bạn có thể mất đi một số thứ cũ kĩ quen thuộc, nhưng đừng lo, chắc chắn bạn sẽ lại nhận thêm rất nhiều thứ khác tuyệt vời hơn. Như câu “Đừng e ngại sự thay đổi, bạn có thể mất đi một số thứ, nhưng bạn sẽ lại nhận lại những thứ khác tuyệt vời hơn!

Cái giá của trải nghiệm, là bạn sẽ phải đưa bản thân vào tâm thế sống cho chính mình, chứ không vì dư luận, vì xã hội, hay vì gia đình… không vì một cái gì hết. Chính vì thế bạn sẽ có thể bị người ta dèm pha, chê cười hay thậm chí là bị chửi mắng là ngu ngôc nữa. Và đôi khi, bạn cũng nghĩ là mình… ngu thật.

Nhưng này, đây chính là phần thưởng lớn dành cho bạn.

Yêu đời, yêu cuộc sống

Người trải nghiệm nhiều sẽ có cái nhìn về đời, về cuộc sống toàn diện và thông thoáng hơn. Họ thường nhìn ra được những thứ thật sự quan trọng với bản thân để rồi tập trung vào đó, hơn là việc phí công sức vào những thứ vô bổ phù phiếm hàng ngày. Đi đi, trải nghiệm đi, để thấy những mảnh đời bất hạnh, để nhận ra bản thân mình dù gặp nhiều rắc rối nhưng vẫn còn hạnh phúc và may mắn bao nhiêu. Những người đi nhiều trải nhiều gặp nhiều việc sẽ có cái nhìn tổng quát và bao dung hơn. Họ có xu hướng trân quý cuộc sống hơn và dễ dàng hòa nhập hơn vào mọi hoàn cảnh trên đời. Đó chính là phần thưởng. Cứ mỗi khi trải qua một chuyện ta lại thấy mình lớn hơn, già hơn, thấy cuộc đời đáng sống hơn rất nhiều.

Trải nghiệm giúp ta tìm ra kẻ mang tên “chính mình”

Hàng ngày chúng ta cứ nghe ra rả bên tai và đọc được hàng ngàn thông điệp kiểu “hãy là chính mình, hãy tìm chính mình” nhưng khoan, hãy là chính mình bằng cách nào khi ta còn đang phải mải mê tìm kiếm chính mình là gì? Thật ra chỉ có một cách thôi, một câu trả lời cho tất cả, đó là hãy trải nghiệm đi, trải nghiệm mọi điều trong cuộc sống. Chỉ có trong trải nghiệm, trong những hoàn cảnh cụ thể bạn mới biết mình là người như thế nào. Chỉ có trong trải nghiệm bạn mới tìm ra được chính mình. Trải nghiệm sẽ cho bạn biết bạn là người can đảm hay sợ sệt. Trải nghiệm sẽ cho bạn biết bạn là người giữ lời hay là kẻ thất hứa, là người trọng tình cảm hay luôn bị lý trí lấn át. Chỉ trong trải nghiệm bạn mới biết được khả năng sinh tồn, khả năng xoay chuyển tình huống và khả năng đối phó với những khó khăn. Chính những nét tính cách đó là con người bạn. Làm sao bạn có thể tìm ra nó, tìm ra chính mình khi không trải qua những hoàn cảnh cụ thể trong cuộc sống?

Người thầy vĩ đại

Trải nghiệm sẽ là thầy dạy tốt nhất cho bạn trong cuộc đời mà không bất cứ người thầy nào khác có thể dạy tốt hơn. Kinh nghiệm từ đâu ra nếu không từ trải nghiệm? Chúng ta đương nhiên có thể học hỏi từ những kinh nghiệm của người khác, nhưng thôi nào, chẳng mấy ai chịu học từ bài học của người khác cả. Tôi có rất nhiều ví dụ thực tế chứng minh nhận định này, một trong số chúng là khi các bạn tôi đến hỏi kinh nghiệm mở shop thời trang hoặc quán cafe. Đương nhiên tôi luôn chỉ họ mọi điều, kể cả những kinh nghiệm đau thương của mình, nhưng rồi sao? Họ ờ à và rồi sau đó họ lờ nó đi và mắc những lỗi i chang tôi đã cảnh báo. Nhiều đến mức tôi chẳng thấy lạ hay buồn lòng gì nữa cả. Người ta thực sự chỉ học được từ chính trải nghiệm của bản thân.

Một người mới bắt đầu kinh doanh sẽ không thể biết tại sao vốn dự phòng lại quan trọng. Một người không bao giờ đọc sách sẽ chẳng hiểu nổi tại sao người ta phải đọc sách. Một người chưa đi du lịch bụi bao giờ sẽ không biết tại sao người ta phải mang theo mình thứ này thứ nọ như vài viên thuốc tây, chai nước lọc hay ít đồ ăn khô… Thật sự là như thế, bạn chỉ có thể học hỏi được nhiểu khi và chỉ khi chính bạn phải trải nghiệm cuộc sống trong từng hoàn cảnh xảy đến mà thôi.

Trải nghiệm đơn giản là hãy nhào ra ngoài đời, nhào vào cuộc sống, không sợ thử những điều mới lạ, những thử thách và cơ hội với tâm thế của người học hỏi mọi thứ, nhưng cũng đừng quên ước chừng trước những gì bạn có thể mất, hay cái giá bạn phải trả để có những trải nghiệm đó.

Tham gia một tổ chức đa cấp, đó là trải nghiệm. Làm thêm gia sư, phục vụ, lễ tân… đó là trải nghiệm. Tham gia một câu lạc bộ, những hoạt động xã hội, thử sức kinh doanh bất kì lĩnh vực nào, đó là trải nghiệm. Thử học những điều mới, làm quen bạn bè mới… đó là trải nghiệm. Đi đây đi đó, đi phượt, đi du lịch bụi… đi chính là kiểu trải nghiệm mạnh mẽ nhất.

Làm những việc mình chưa làm bao giờ, đó là trải nghiệm

Trên thế giới đã từng có một cuộc khảo sát về những điều người ta thường nuối tiếc trước khi chết. Và một trong số những điều người ta nuối tiếc nhất, đó là mọi người tiếc rằng mình đã sống quá an toàn, đã không trải nghiệm nhiều hơn, trải nghiệm nhiều hơn nữa.

Còn tiếc hơn khi chúng ta, những người còn sống, biết được điều đó nhưng lại cứ thế cho qua, cứ thế tiếp tục sống một cuộc sống an toàn, bình lặng, cứ thế sống hết kiếp người rồi sau cùng nhìn lại lại ước gì, lại giá như lại hối tiếc.

Ta không thể đánh mất những gì ta từng tận hưởng. Tất cả những gì ta yêu sâu sắc trở thành một phần trong ta.

– Helen Keller

 Món quà vô giá

Tiền là có giá, con người hiện tại luôn dùng tiền để định giá mọi thứ. Thời gian, xét về mặt nào đó, cũng có giá, người ta có thể bỏ tiền ra mua thời gian của bạn. Chúng ta hay nói sức khỏe là vô giá, nhưng rõ ràng người nhiều tiền có điều kiện vẫn có thể mua được những dịch vụ chăm sóc sức khỏe tốt hơn, kéo dài hơn thời gian sống trên đời. Còn trải nghiệm ư? Không một ai có thể trả bất cứ gì để mua trải nghiệm của bạn cả. Trải nghiệm của bạn là của bạn, của riêng bạn, nó vĩnh viễn không bao giờ thuộc về ai nữa cả. Nó không thể bị mất đi, không thể bị cướp, không thể mua bán được, nó là vĩnh viễn và thuộc về duy nhất người trải qua nó. Đó chính là điểm đặc biệt của việc trải nghiệm. Chỉ qua trải nghiệm, người ta mới trân trọng những đau thương và nhắc về nó với lòng tự hào tha thiết. Chỉ qua những trải nghiệm, con người ta mới lớn dần lên, tâm trí rộng mở đón chào mọi điều xảy đến trong đời.

Chỉ qua những trải nghiệm ta mới định nghĩa được bản thân một cách chính xác, sâu sắc và rõ nét.

Chỉ qua những trải nghiệm, ta mới sống được nhiều hơn, ta sẽ hơn được nhiều người vì chính điều đó, ta trải nghiệm nhiều hơn, ta yêu cuộc sống hơn, hiểu về nó và rất nhiều khi sẽ khiến những người khác ghen tỵ.

Ngập tràn cơ hội

Mỗi khi trải qua một điều gì mới mẻ, đến một nơi ở mới, làm quen những người bạn mới… chắc chắn bạn sẽ nảy ra vô vàn ý tưởng hay ho cho cuộc đời sau này. Những ý tưởng kinh doanh thành công đôi khi cũng chỉ bắt đầu từ những trải nghiệm thực tế. Một người đi làm thêm chẳng mấy chốc học đủ nghề và ra mở cửa hàng riêng. Một người đi du lịch vì quá nghiền món này món nọ mà cho ra đời những quán ăn địa phương trên những vùng đất khác. Một lần trải nghiệm làm người lãnh đạo một nhóm thuyết trình có thể khiến ai đó nhận ra tài năng lãnh đạo của mình. Việc gặp gỡ những người bạn trên đường trải nghiệm giúp ta hình thành một mạng lưới những người bạn ít gặp nhưng rất thân… Càng trải nghiệm nhiều bao nhiêu bạn lại càng thu lượm được nhiều ý tưởng và cơ hội bấy nhiêu để phát triển cuộc đời riêng của mình.

Trải nghiệm làm nên con người, trải nghiệm làm nên cuộc đời

Trên thế giới đã từng có một cuộc khảo sát về những điều người ta thường nuối tiếc trước khi chết. Và một trong số những điều người ta nuối tiếc nhất, đó là mọi người tiếc rằng mình đã sống quá an toàn, đã không trải nghiệm nhiều hơn, trải nghiệm nhiều hơn nữa.

Còn tiếc hơn khi chúng ta, những người còn sống, biết được điều đó nhưng lại cứ thế cho qua, cứ thế tiếp tục sống một cuộc sống an toàn, bình lặng, cứ thế sống hết kiếp người rồi sau cùng nhìn lại lại ước gì, lại giá như lại hối tiếc.

Chúng ta thường được nghe những lời kêu gọi như “hãy khác biệt, hãy sống hết mình, sống là không chờ đợi, hãy cứ dại khờ…” nhưng áp dụng cụ thể những lời khuyên đó như thế nào thì dường như lại chẳng mấy ai biết và cũng thật khó khăn vô cùng.

Tôi là một kẻ lắm điều và lắm lời, nhìn độ dài các bài viết của tôi thì biết, tôi khuyên mọi người đủ thứ, đủ việc, tôi làm mọi cách, dùng mọi lời để khiến mọi người làm những gì tôi đã làm: viết sổ tay, đặt mục tiêu, lên kế hoạch, kiểm soát cảm xúc, tạo thói quen tích cực, quan tâm mọi người, đọc sách, tập thể dục thể thao, bớt mua sắm và thậm chí là tặng quà miễn phí, viết thư tay cho nhau nữa. Cũng chẳng hiểu tại sao tôi lại bao đồng thế, nhiều người sẽ cho rằng sao phải đi khuyên mọi người làm vậy làm gì, sống tốt thì cứ sống tốt đi, ai cũng có cuộc đời riêng cần phải lo, đâu ai giống ai đâu mà phải khuyên, khuyên rồi cũng chẳng mấy ai làm theo thì khuyên làm gì… Ờ, nghĩ cũng đúng, tôi cũng không chắc có ai làm theo những điều tôi nói không, có ai vì đọc những lời viết đó mà muốn thay đổi, mà tự giác thay đổi, mà hành động không. Tôi không biết, nhưng có một điều tôi biết chắc chắn, những lời khuyên của tôi là không vô nghĩa, không giáo điều. Tôi không viết suông, viết láo, tôi chỉ viết những gì mình trải nghiệm, những gì mình đã làm, đã thực hành và thấy hiệu quả, thấy tác dụng tích cực thì mới khuyên. Và nhất là, đó là những việc hết sức bình thường, hết sức nhỏ bé mà ai cũng có thể làm được cả. Những việc nhỏ nhưng giá trị thì rất to.

Nếu như có một điều khiến tôi tự hào vào cuộc sống của mình, đó nhất định là tôi không sợ chết. Tôi không thích chết, nhưng tôi cũng không sợ nó. Tôi không muốn chết vì tôi còn quá nhiều dự định và kế hoạch muốn thực hiện. Vì tôi nhận ra cuộc đời thật quá đẹp tươi, quá thú vị và lôi cuốn. Vì còn quá nhiều thứ tôi chưa được trải qua, chưa được khám phá nên nếu vì lý do gì đó mà chết đi, hẳn tôi sẽ tiếc lắm. Nhưng mà tôi lại không sợ chết chút nào? Tại sao? Tại vì tôi hài lòng với cuộc sống hiện tại, với những gì mình đã làm và đang làm. Dù nhiều chuyện không như ý muốn, dù đôi khi cuộc sống này làm tôi phát điên, nhưng tôi vẫn không hối hận những tháng ngày đã sống trên đời.

Nên hôm nay, tôi lại mạo muội xin được đưa ra một lời khuyên nữa, một lời khuyên mà tôi đã dùng những năm tháng qua để thực hành và chứng minh. Một lời khuyên có thể giúp bạn cũng như tôi, sẽ không hối hận, sẽ không tiếc nuối và nhất là sẽ không sợ chết nữa, không sợ lúc về nhà lại nằm một chỗ ao ước giá như. Một lời khuyên ngắn gọn thôi: Sống, hãy trải nghiệm, trải nghiệm nhiều hơn, nhiều hơn nữa…

Bạn đã đọc bài “Thế giới khác rất tuyệt thời sinh viên” rồi chứ. Trong đó tôi có nói rõ rằng mình không phải một sinh viên giỏi, càng không thích môi trường đại học chút nào, nhưng để đánh đổi bất cứ gì để lấy khoảng thời gian làm sinh viên, tôi sẽ không đổi. Đơn giản vì đó là một khoảng thời gian tuyệt vời, tôi được trải nghiệm rất nhiều điều mới lạ, chính vì thế khoảng thời gian sinh viên trở thành khoảng thời gian tươi đẹp, ý nghĩa và đáng giá.

Cuộc sống hiện tại của tôi cũng vậy, khi đặt bản thân vào tâm thế trải nghiệm cuộc đời, mỗi ngày xảy đến với tôi đều thật tươi vui và mới mẻ. Ngày xưa tôi đi được mấy nơi và tưởng rằng mình đi được nhiều lắm. Ngày nay tôi đi được nhiều hơn xưa rất nhiều nhưng lại cảm thấy mình đi quá ít so với những người bạn tôi quen. Những người bạn tôi, bất cứ ai mà trải nghiệm cuộc sống nhiều hơn tôi, thú vị hơn tôi, tôi đều rất ghen tỵ với họ. Tôi thèm cái cảm giác được homestay trong nhà một người thiểu số của họ, tôi thèm được xách mũ bảo hiểm vừa đi vừa quá giang mọi người, tôi thèm được tự đi phượt khắp trời Âu, tôi thèm đủ thứ, bất cứ thứ gì người ta được trải qua còn tôi thì không, tôi thèm lắm, thế nên tôi vẫn sẽ và vẫn mãi không muốn dừng lại hành trình trải nghiệm của mình.

Trong công việc kinh doanh tôi thường hay bị một cậu bạn thân đang khá thành công lĩnh vực thời trang lắc đầu khó hiểu. Cậu ấy hỏi tôi sao lại phân tán đủ thứ như thế làm gì? Làm ít thôi, tập trung dô, làm cho một cửa hàng thật hiệu quả còn hơn mở đủ thứ mà không quản lý được. Tất nhiên tôi hiểu cậu, hiểu sự quan tâm của cậu và những gì cậu ấy nói hoàn toàn có lý. Nhưng tôi chỉ đơn giản là không thể nghe theo, vì hiện tại tôi không muốn chỉ làm việc vì tiền. Và nhất là, khác biệt ở chỗ tôi làm mọi thứ với tâm thế của người trải nghiệm. Tôi thử sức mình ở mọi lĩnh vực tôi yêu thích, ban đầu là thời trang, sau đó là lưu niệm, quán cafe, viết lách, sắp tới sẽ là về trà, nông nghiệp, sản xuất kinh doanh, dịch vụ homestay và rồi bất động sản… Bất cứ thứ gì tôi đủ quan tâm tôi sẽ làm thử, không chắc là mình làm tốt và thành công nhưng chắc chắn sau mỗi thất bại đi chăng nữa tôi đều học hỏi được rất rất nhiều.

Tôi 24, cái tuổi không lớn, nhưng tôi dám cá là mình hơn rất nhiều người lớn tuổi khác về khoản những trải nghiệm. Đó là điều khiến tôi tự hào. Vậy nên, nếu bạn cũng muốn có gì đó để bản thân thấy tự hào, mà những thứ đó không thể là gia cảnh, công việc tốt, ngoại hình đẹp…. thì hãy chọn con đường làm giàu trải nghiệm để bản thân có thể tự hào về chính mình. Bạn có làm được không?

Tự  nhiên tôi tưởng tượng về một thế giới, mà không, một Việt Nam hoàn toàn khác. Một Việt Nam mà tuổi trẻ thực sự là một món quà lớn lao, nơi đó người ta xông pha trải nghiệm mọi thứ. Mọi sinh viên đều chủ động đi làm thêm, đều có những mục đích, định hướng cho riêng mình. Một nơi mà đi khắp nơi đều gặp tuổi trẻ đi trải nghiệm đông vui trên mọi nẻo đường. Nơi mà tuổi trẻ không ù lì, không thụ động, không ca thán, không đổ lỗi… Nơi mà tuổi trẻ mặc sức sáng tạo và được quyền làm mọi điều mình muốn. Khi đó, sức sống của dân tộc Việt Nam sẽ lại hồi sinh, mãnh liệt và đáng tự hào. Còn hiện tại thì sao? Việt Nam có thật là một quốc gia trẻ trung không? Hay chỉ đơn thuần là một quốc gia nhiều người trẻ tuổi nhưng khả năng vận động lại yếu ớt như những cụ già? Bạn có yêu nước không? Có muốn thay đổi điều đó không? Thế thì hãy bắt tay hành động đi, đừng nói câu “tương lai đất nước nằm trên vai các con, các cháu” nữa. Biết bao thế hệ người Việt Nam ta nói câu đó mỗi ngày rồi? Tại sao không chính chúng ta chịu một phần trọng trách đó mà toàn trốn tránh và đùn đẩy cho các thế hệ sau? Tuyệt đối đừng nói câu đó nữa mà hãy tự mình hành động đi thôi. Với các bạn trẻ, hãy nhào vào đời, hãy trải nghiệm đi, mà mở mang tầm mắt, mà học hỏi, mà lớn lên… Bởi vì, không có trải nghiệm, tuổi trẻ không đáng một xu đâu!

Tuyệt đối không một ai trên đời phải hối hận vì trải nghiệm quá nhiều. Bởi lẽ với trải nghiệm thì bao nhiêu cũng không đủ. Ấy thế mà bạn vẫn  muốn để tuổi trẻ trôi qua mà không có trải nghiệm gì sao? Đừng tìm kiếm xa xôi, kho báu tuổi trẻ là thời gian và sức khỏe đang ngay trong bạn đấy. Hãy tận dụng nó đi! Ngay đi!

 

 Phi Tuyết

 

 

 

 

spot_img
Triết Học Đường Phố
Triết Học Đường Phố
"Thà chết cho một ý tưởng bất diệt, còn hơn sống cho một ý tưởng phù du." — Steven Biko

BÀI LIÊN QUAN

118 BÌNH LUẬN

  1. Đọc qua tôi thấy 1 số dòng cmt có ý kiến về ngôn từ, lời lẽ mà tác giả viết. Tôi xin được nói thế này: “khi bạn đọc 1 cuốn sách hay 1 bài viết, cái bạn cần không phải là soi mói xem tác giả có viết đúng chính tả, có viết từ ngữ nào quá lố hay quá khích không, mà là bạn đã học được gì từ bài viết”.
    Có những việc làm nhỏ nhặt bạn thấy nó như 1 thói quen, nhưng người khác lại thấy lạ và có khi cười bạn. Đến khi gặp chuyện mọi người mới nhận thấy được việc làm nhỏ nhặt đó của bạn đã giúp họ giải quyết được vấn đề khi nó xảy ra ngoài ý muốn.
    Đó chính là kinh nghiệm mà bạn đã học được từ những lần mà bạn “trải nghiệm” trước đó. Đây chỉ là 1 trong những điều mà tác giả muốn truyền đến cho đọc giả.
    Xin cám ơn tác giả.

  2. Thật sự mà nói, tôi cũng còn thiếu rất rất nhiều trải nghiệm. Nhưng cái tôi đang sống là 1 trải nghiệm rồi. Cũng như nhiều bạn comment viết ở dưới. Mỗi con người đều có 1 sự trải nghiệm khác nhau. Tôi cũng kiên nhẫn lắm mới đọc hết được bài viết này. Tôi cũng cám ơn tác giả, tôi cũng nghỉ bạn là 1 bạn nam, vì cách nói, lối viết của bạn rất mạnh mẽ. Tôi thì nghỉ đầu là 1 bài viết nói chúng ta sống trải nghiệm theo 1 cách tích cực. Còn tôi, đang theo 1 hướng tiêu cực thì làm sao thấy được những điều này. Tôi cũng hiểu được tác giả muốn nói gì, nhưng tôi lại không cho mình làm được điều đó. Đâu phải ai cũng dễ dàng vượt qua nó. Và đầu phải ai cũng thuận lợi. Thật sự tôi sống rất tình cảm. Nhưng suy nghỉ của tôi lại cảm xúc thắng lý trí. Tôi không chủ động mình làm được gì cho ngày mai. Bạn cũng nói là có những hướng đi sai, nhưng mình biết được điều mình đang làm gì trong đó. Tôi cũng biết. Thời điểm tôi đọc bài viết của bạn thì đúng là tôi hơn bạn 2 tuổi.. tôi cũng muốn có người dắt tôi trải nghiệm như bạn, tôi cũng thích xông pha lắm. Giờ tôi cảm thấy mình trầm cảm hơn bao giờ hết. Ngồi quán cafe 1 mình, nghe những bản nhạc tiếng Anh. Rồi nhìn trông xa và suy ngẫm về những điều tưởng tượng. Cái tôi cũng muốn là 1 sự nghị lực, 1 lý trí có thể thắng được cảm xúc. Một con người mà không có cảm xúc thì cũng khô cằn. Tôi cũng đang cố thoát ra khỏi những điều mà tôi đang không thể trải qua.. Còn tôi thấy tiêu đề của bạn cũng không thú vị cho lắm. Nói chung là tôi đọc đến 1/3 thì thấy nó đang giống mình nên tôi cố đọc tiếp xem sao. Nhưng khi đọc hết thì tôi cũng chưa biết mình muốn gì nửa. :(.. có phải tôi quá ngốc để nhận ra điều đó. Hay do tôi đang ngu muội về 1 điều gì đó không! Tiêu đề bạn có thể hay hơn, tôi cũng lấy được 1 câu trên mạng nói về tiêu đề của bạn ” If you don’t do stupid things while you’re young, You’ll have nothing to talk about when you’re old!”. Tôi cũng không biết mình đang nói gì tại thời điểm này nửa. Nói chung suy nghỉ của tôi như thế nào, thì tôi cứ phan ra như vậy thôi.

  3. Cám ơn chị! Em đã mất kiên nhẫn để đọc hết bài, nhưng sau khi lướt xuống phần bình luận em đã tự tin hơn để đọc hết bài của chị. Em vẫn còn đang luẩn quẩn trong cái vòng tìm ra chính mình. Nhất định em sẽ trải nghiệm nhiều hơn, thử thách nhiều hơn để không còn sống trong cái vỏ của chính mình. Chiến thắng chính mình là cái chiến thắng vĩ đại nhất phải không chị. ^^
    ah. Em chào chị, cám ơn chị nhiều lắm ạ! Em đi làm thêm một điều mới cho ngày mới này nhé!(à, chị ơi, em cũng tên Tuyết chị ạ) ^^

  4. trải nghiệm giống như một cốc café vậy…. nó có màu đen nâu, khi cho sữa vào nó có mầu nâu cánh gián và khi cho đá vào thì nó lại có mầu nâu hổ phách.uống vào họng nó có vị đắng ,vị chua và cả vị ngọt vậy….cuộc đời sẽ cho bạn nhiều mầu sắc và mùi vị khác nhau.

  5. Người nông dân thái trên TEDvn Cuộc sống vốn dễ dàng trải qua nhiều trải nghiệm mới nói được như thế, mới tìm thấy được hạnh phúc và tự do của chính mình.

  6. Cuộc đời của mỗi người luôn cần những trải nghiệm để cảm nhận được cuộc sống theo nhiều khía cạnh khác nhau.
    Riêng ta vẫn đang trôi theo một dòng của riêng mình, không biết đến lúc nào sẽ nói câu “cuộc đời sao chán thế! ”
    Phải chăng vẫn còn cần sự mạnh mẽ bản thân để bước ra vòng an toàn, và cần lắm những động lực như bài viết này.
    Cảm ơn bài viết của bạn.

  7. Nhiều tuổi trẻ ở những nước nghèo giống VN vì miếng cơm manh áo mà chỉ có trải nghiệm ở nhà máy hoặc đường phố. Bài viết này dành cho các tuổi trẻ có điều kiện tiếp xúc với mạng và internet

  8. Một bài viết hay. Tôi biết đến các bài viết của Phi Tuyết qua gocnhinalan.com. Trong bài viết này tác giả có nhắc đến cuốn sách “7 thói quen của người thành đạt”, là 1 cuốn sách đáng đọc trong đời bên cạnh cuốn “Đắc Nhân Tâm”. Cảm ơn tác giả về bài viết nhiều lắm.

  9. Một bài viết hay. Em biết đến các bài viết của chị Phi Tuyết qua gocnhinalan.com. Trong bài viết này tác gải có nhắc đến cuốn sách “7 thói quen của người thành đạt”, là 1 cuốn sách đáng đọc trong đời bên cạnh cuốn “Đắc Nhân Tâm”. Cảm ơn tác giả về bài viết nhiều lắm.

  10. Một bài viết hay. Em biết đến các bài viết của chị Phi Tuyết qua gocnhinalan.com. Trong bafivieest này tác gải có nhắc đến cuốn sách “7 thói quen của người thành đạt”, là 1 cuốn sách đáng đọc trong đời bên cạnh cuốn “Đắc Nhân Tâm”. Cảm ơn tác giả về bài viết nhiều lắm.

  11. bài “Liệu chúng ta đang sống để làm việc” hay hơn nhiều đó, giọng văn bài này nghe hơi cứng nhắc Tuyết ah, có vẻ bạn hơi thiếu bình tĩnh. Có nhiều ý hay nhưng nó bị loãng bởi chất văn có phần miên man… Bạn thử kiểu “nói ngắn mà vẫn đúng đắn” xem, bố mình nói kẻ khôn ngoan nhất là kẻ dùng ít chữ nhất 🙂

    • bài này mình k thật sự hài lòng về câu chữ vì đã bỏ hoang khá lâu mới có thể hoàn thành lúc cảm hứng đã bị tụt đi nên nó miên man là thế
      xin ghi nhận góp ý của bạn
      nhưng mình đang cố rèn cho mọi người đọc những bài dài ạ
      nó có ý nghĩa riêng của nó đó nha!
      :3

  12. Hi PT,
    Em có dự định sau này sẽ làm diễn giả về những vấn đề thuộc dạng tạo-động-lực-cuộc-sống không? Anh thấy với những bài viết như vầy, bài viết làm tư liệu thuyết trình, những bình luận bên dưới làm cơ sở cho những vấn đáp thực tế…
    Có vài điều bổ sung thêm là khi đối diện thực tế trả lời câu hỏi thính giả, em sẽ cần nhiều hơn những kinh nghiệm bản thân khi khán giả cần sự đối chất cũng như sự tin tưởng của diễn giả là em.
    Anh nghĩ đó sẽ là cách sống rất rất là có ích mà em có thể đóng góp cho đời đó. Bởi suy cho cùng, mọi sự con người làm nên đều từ tư tưởng (sau khi đã qua bộ lọc của bản tính và bản ngã), và em là người có khả năng tác động đến tư tưởng người khác, qua đó sẽ làm thay đổi thái độ và hành vi một cách tích cực!
    Ngày mới tốt lành!

  13. bài viết dù dài nhưng rất cuốn hút. trải nghiệm giúp chúng ta trưởng thành và xác định được mục tiêu cuộc sống, cuộc sống vì thé cũng ý nghĩa hơn.

  14. Cảm ơn vì bài viết rất hay của bạn. Tuy nhiên bạn có thể viết rõ thêm một chút được không, bài viết của bạn mang tính biện hộ và giải thích nhiều quá, bạn đừng nổi nóng nhé bởi vì đây là góp ý chân thành của tôi thôi. Bạn có thể viết về một trải nghiệm cụ thể của bạn chẳng hạn, ví dụ nhé: bị sổ mũi đi hỏi người ta mua thuốc gì để uống, đi hỏi mới biết thuốc “móc dù”, ra nhà thuốc mua 1 vỉ về uống thế là hết. Nếu bạn viết đơn giản và bình dân hơn nữa thì càng tốt, đây là trang “triết học đường phố” mà.

  15. Không thích tựa đề 😀 Mỗi người một góc nhìn nên không thể nói đúng hay sai.
    Mình thấy việc trải nghiệm nhiều hợp với quy luật tự nhiên: Không phải kẻ mạnh nhất mà là kẻ thích nghi nhất mới tồn tại được khi mọi thứ thay đổi.
    Nhưng lựa chọn trải nghiệm nhiều có thể rất tuyệt vời với người này nhưng lại đầy đau khổ với người khác.
    Khi xem video “Cuộc sống vốn dễ dàng” trên TEDvn về một người nông dân Thái Lan, trải nghiệm không phải là điều quan trọng mà quan trọng là hạnh phúc với cuộc sống của mình.
    Những người tu hành chưa từng yêu, chưa từng rất nhiều thứ so với nhiều người nhưng họ rất hạnh phúc.
    Con người cần hạnh phúc và tự do. Mình nghĩ hạnh phúc với lựa chọn của bản thân là quan trọng nhất.
    Em biết chị hạnh phúc với lựa chọn của mình. ^^

    • Lựa chọn là 1 trải nghiệm, và hạnh phúc với lựa chọn đó là giá trị của trải nghiệm đó, ngay cả khi ta biết đã lựa chọn sai thì cũng giúp ta biết ta cần cái gì, không thể nói những người chưa từng thế này thế kia sẽ nhận thức về cái đó tốt hơn, nếu nhà tu hành từng yêu biết đâu họ sẽ hạnh phúc hơn trạng thái bây giờ của họ? (trạng thái này mình nghĩ có thể gọi là “an phận”)

  16. “Chính trải nghiệm, chứ không phải thứ gì khác, là thứ làm nên con người bạn.”
    Mình cực thích câu này :D………Nhưng nói về trải nghiệm, có ai là không có trải nghiệm chứ ?
    Mỗi người trải nghiệm theo cách khác nhau mà thôi ! Như những cuốn sách vậy: có nhạt nhẽo, có phong phú, có sâu sắc………
    Một đứa nghiện game, dùng thời gian, sức khỏe cho những trò game không ngày tháng……nó cũng có những trải nghiệm về việc sống “ảo”.
    Một đứa nghiện những câu chuyện giả tưởng, nó phiên lưu hết câu chuyện này sang câu chuyện khác,….sống đôi khi quên đi cả thực tế…….Cũng là 1 trải nghiệm.
    Một đứa nhà nghèo, nó cần tiền để nuôi gia đình….làm mọi thứ vì tiền..đó cũng là những trải nghiệm.
    Như bạn dành thời gian, sức khỏe cho những chuyến đi, những công việc khác nhau…….Sôi động và thú vị là “cuốn sách” của bạn, khá nhiều người thích nhưng không phải ai cũng có thể hay thích viết vào cuốn sách của họ giống như thế.
    Như tôi…23 tuổi , số nơi tôi đi có lẽ chỉ là số lẻ so với bạn, số việc tôi từng làm càng không thể so sánh….tôi cũng ngưỡng mộ cực kì một con người đầy sức trẻ, năng động, thích khám phá như bạn nói……nhưng tôi muốn lại là 1 công việc ổn định, dành thời gian cho gia đình hiện tại(còn gia đình của riêng tôi thì cứ riêng mình tôi đã – ế nên phải chống chế:D)

  17. ” tuổi trẻ mà không có trải nghiệm, là tuổi trẻ vứt đi. Giống như một cuốn sách không có nội dung, một bài hát không có giai điệu, một khu rừng không có chim thú cỏ cây, một đời người không có tuổi trẻ… Tất cả đều rất vô nghĩa.” (y)

  18. rất cảm ơn chị , chị hơn e 2 tuổi và e thấy chị hơn e về rất nhieu thứ , có nhieu thứ e cũng muốn trải nghiệm nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu? cảm thấy mù tịt trong hướng đi , e cũng đã đi nhiều nơi đơn giản chỉ đề cho bớt chán..đôi khi rất muon tham gia vào 1 cộng đồng gì đó nhưng e lại ko bik ở đâu? hi vọng chị có thể chia sẽ giúp e và mọi người cảm ơn bài viết của chị ; ) mail : skyone0093@gmail.com

  19. Cảm ơn Phi Tuyết. bài viết nào của bạn cũng rất hay. mình hơn bạn 1 tuổi nhưng có lẽ so về trải nghiệm chắc có lẽ là không bằng.MÌnh đang ở giai đoạn bấp bênh, đầy hoang mang và lo lắng về cuộc đời. Lúc nào cũng trong tâm trạng dùng dằng của sự đi hay ở, tiến hay lùi, thay đổi hay cam chịu …

    • Mình có 1 biện pháp cho trường hợp bấp bênh quyết định đó là : tung đồng xu :))
      Khi đồng xu đang rơi … bạn muốn mặt nào hiện ra thì đó chính là mong ước của bạn :))

      ~Meow~

  20. Dám hỏi 1 câu tác giả đã thử trải nghiệm cảm giác chết đi chưa? Chưa thì đừng ở đó mà nói cái trải nghiệm kinh nguyệt nhiều nhé ! Cứ thử đua xe tốc độ cao trên 150km/h, hay trèo lên đỉnh núi cao mà ko cần dụng cụ, hoặc giả là nhảy từ trên vách núi xuống thung lũng, nhiều cách để đi tới cái chết lắm, khuyến nghị tác giả nên làm theo nhé ! TÔI ĐÁNH GIÁ CAO SỰ HƯ CẤU CỦA EM ! EM NÊN LÀM NHỮNG GÌ CÓ ÍCH CHO GIA ĐÌNH VÀ XÃ HỘI THÌ TỐT HƠN NHÉ ! Tuổi trẻ làm thế nào là quyền của người ta và em không có quyền nói cái sự không trải nghiệm của người ta không đáng 1 xu, vì khi em nói vậy , cái tư cách của em đã không đáng 1 xu vì nó sẽ không nhận được sự tôn trọng của tôi, định nói nhiều lắm mà thôi , tôi chả rảnh như em !

    • À là thế này
      chắc là bạn (hoặc anh, hoặc chị) cảm thấy có chút động chạm và tự ái nên mới dùng những ngôn từ thiếu thiện cảm và bất lịch sự như trên. K sao, dù không thích, không đồng ý vs tất cả những gì bạn nói bên trên, nhưng tôi tôn trọng suy nghĩ của bạn bằng cách k quan tâm để tránh tranh luận cãi nhau.
      Thật ra hồi đầu tôi đặt tựa đề bài viết là “Tuổi trẻ mà không có trải nghiệm thì vứt đi” cơ, nghe có vẻ nhẹ nhàng dịu dàng hơn há
      Nhưng bạn biết đấy, truyền thông VN mình thích dùng ngôn ngữ mạnh cơ mới mong thu hút được sự quan tâm nên sau đó tôi đã đổi lại tựa đề như trên cho nó đập vào mắt, cho nó thu hút hơn ấy mà
      Nếu bạn cảm thấy khó chịu với tựa đề này thì tôi xin tặng một tựa khác dành riêng cho bạn vậy “Không có trải nghiệm, tuổi trẻ của Tôi không đáng một xu”
      Hi vọng bạn hài lòng rồi chứ ạ?
      Vì những gì bạn quan tâm k phải nội dung hay thông điệp truyền tải, bạn chỉ quan tâm cái tựa đề thôi đúng k?
      Dù tôi có viết mạnh tới đâu thì tôi cũng là một cô gái, như mọi cô gái khác
      Hi vọng lần sau có được bạn quan tâm cm thì xin dùng từ ngữ lịch sự hơn!
      Xin cảm ơn!

      • Bài viết rất hay và ý nghĩa,cảm ơn bạn!Rất vui được làm quen và kết bạn với Tuyết! Mình xin phép được luyên thuyên một chút về “trải nghiệm” nhé :)) “Trải nghiệm” mỗi người có những “trải nghiệm” khác nhau và chính “trải nghiệm” của họ đã hình thành nên quan điểm hay con người hiện tại của họ,những trải nghiệm tích cực sẽ tạo nên những con người tích cực và ngược lại.Từ khi sinh ra chúng ta đã có những trải nghiệm rồi nhưng đó là những trải nghiệm bị động mà do môi trường sống xung quanh,bạn bè,gia đình đem lại khi chúng ta chưa tự ý thức được.Khái niệm “trải nghiệm” mà bạn sử dụng ở đây theo mình hiểu nó chính là sự trải nghiệm chủ động mà chúng ta có thể tự tạo ra được…

      • Cảm ơn tác giả rất nhiều. Hi vọng bài viết sẽ đánh thức được tuổi trẻ Việt Nam . Đã đến lúc phải hành động vì một tuổi trẻ thật ý nghĩa thôi nào. HÀNH ĐỘNG THÔI NÀO!!!

    • Không biết nên xưng hô thế nào cho “bằng vai phải lứa” với Hư câu Hư Câu là gì nên thôi cứ gọi là (you = bạn) cho chung chung.
      Bài viết của chị Phi Tuyết theo góc độ nhìn nhận của bạn cũng có thiếu sót, nhưng không nhất thiết phải comment theo kiểu lăng mạ: “kinh nguyệt”, “không đáng 1 xu”, “không nhận được sự tôn trọng” của bạn, nếu giả sử bạn hơn tuổi chị Phi Tuyết và tôi thì khi viết ra được những dòng như thế thì chúng tôi cũng chẳng thấy thích thú hay hân hạnh gì khi được bạn tôn trọng cả, và nếu bạn “chả rảnh” như thế thì cũng đừng nên đọc hết bài rồi chê bai người khác thiếu lịch sự như vậy cả; nó thể hiện bạn đang mâu thuẫn với con người mình, mồm nói bận nhưng vẫn cố lăn chuột và gõ bàn phím để bắt lỗi người khác.
      Và xin chia sẻ trải nghiệm nếm thử cái chết với bạn nhé: Tôi chưa bao giờ trèo núi nhưng mấy cái trò bay nhảy nóc nhà này qua nóc nhà khác, cùng với trò tay không bám vào vài thanh sắt thu lôi leo từ tầng 1 lên tầng 5 để vào nhà thì làm cũng không ít lần đâu.
      Trải nghiệm nhiều loại lắm và nó phải phù hợp với từng người từng hoàn cảnh, chứ đừng trải nghiệm ác quá lại mang tiếng “chết ngu” 🙂
      Cảm ơn đã đọc comment vì mình thấy comment trên hơi “gai mắt”

      • Cảm ơn tác giả rất nhiều. Hi vọng bài viết sẽ đánh thức được tuổi trẻ Việt Nam . Đã đến lúc phải hành động vì một tuổi trẻ thật ý nghĩa thôi nào. Cố lên nào!

  21. Đúng là, một khi thoát khỏi vùng an toàn, ta thấy mình quá nhỏ bé so với thế giới bao la rộng lớn bên ngoài, có quá nhiều điều cần phải thử, phải trải nghiệm, phải khám phá và dường như thời gian bao nhiêu cũng không đủ. Em nhỏ hơn chị 3 tuổi, nhưng cũng nhờ trang này, nhờ vô tình đọc được những bài viết của chị, để nhận ra được những thứ đã trôi qua một cách tẻ nhạt mà em không thể nào nắm bắt được. Nhờ chị, nhờ những tác giả tích cực tại triết học đường phố, dường như em đang tìm được về bản ngã, mặc dù hiện tại vẫn chưa biết thật sự mình muốn gì, muốn làm gì, đam mê thật sự là gì, nhưng em biết, chỉ cần đi, chỉ cần làm, chỉ cần trải nghiệm và chỉ cần mình muốn, không có gì là không thể. Cảm ơn bài viết này của chị, đánh trúng tất cả những tâm tư tình cảm của em, những gì em muốn nói, muốn viết nhưng vốn văn yếu kém không thể cho ra một bài ra hồn như chị. ^^

  22. May mắn là tuổi trẻ của tôi cũng được những trải nghiệm để đời như tác giả – và đúng thật là cái giá phải trải không hề nhỏ 🙂 – nhưng nếu sống lại khoảng thời gian đó, tôi cũng không hối tiếc và chắc chắn cũng sẽ lao vào với niềm đam mê và nhiệt huyết to lớn hơn. Cảm ơn tác giả đã nói thay lời của tôi.

    • đúng vậy, mình ít thấy ai trải nghiệm mà phải hối tiếc, tất nhiên là có, nhưng ít
      chúng ta cần phải lựa chọn trải nghiệm cho thích hợp nữa
      chứ k như bạn ở trên hỏi trải nghiệm cái chết chưa, dám lao trên vách núi xuống k đồ :))

Trả lời Elsa Mon Hủy trả lời

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

FOLLOW US

62,550Thành viênThích
3,699Người theo dõiTheo dõi
3,540Người theo dõiĐăng Ký
spot_img

BÌNH LUẬN MỚI

XEM NHIỀU

BÀI MỚI