16.6 C
Da Lat
Thứ Sáu, 19 Tháng Tư, 2024

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Iphone 6 làm nhục quốc thể

Photo: THE NEW PAPER

 

 

Đó là cách rất nhiều người nói đến anh Pham Van Thoai nào đó, đã khóc và quỳ trước một cửa hàng bán iPhone tại Singapore.

“Quỳ gối khóc lóc là đáng xấu hổ, quá nhục cho Việt Nam”

Luồng ý kiến này phổ biến quá. Nên giờ mình thử theo dõi lại: Công an phát tờ rơi cảnh báo cướp cho du khách, do chưa giỏi ngoại ngữ nên viết sai chính tả: Làm nhục mặt Việt Nam trước thế giới. Du khách nước ngoài bị cướp móc sạch túi, đang bán postcard kiếm tiền đi về: Kinh tởm quá, rồi ai dám đến Việt Nam du lịch nữa? Chặt chém tại Hạ Long, mua con cá giá 1,2 triệu, du khách ngoại kinh hãi – cũng nhục Việt Nam luôn. Cuối cùng, vậy thì cái gì có thể khiến cho Việt Nam khỏi… nhục?

Anh mua iPhone tự bỏ số tiền anh kiếm được ra mua. Trong bài báo ở Singapore có ghi rõ ảnh làm công nhân, lương có 200 đô thôi, nên mất nhiều tiền vậy thì… Xin nói thêm, quốc thể không tặng anh thêm 1 đô la nào để mua iPhone. Tiền này công sức ảnh làm ra, muốn mua quà cho bạn gái. Quốc thể chắc cũng không được ảnh tặng iPhone. Vậy quốc thể là cái gì, có ăn được không? – Hay quốc thể có khuyến mãi ảnh thêm gói bảo hiểm 1 năm 1500 đô để ảnh xách iPhone về an toàn không?

Kết quả là không. Danh dự quốc gia không cho ảnh tiền mua iPhone, nó cũng không hề bảo vệ ảnh khi ảnh bị mất tiền. Xong vì ảnh làm ra tiền bằng mồ hôi nước mắt, ảnh khóc, thì hàng ngàn người bảo ảnh làm nhục quốc thể. Thật là sang trọng quá!

Mấy bạn sĩ diện quốc gia à, để tui nói cho mấy bạn nghe nè. Không cần tới Hạ Long mới có cá bán 1,2 triệu nha, ở Singapore cũng có 1 cửa hàng điện thoại dụ anh khách mù tiếng Anh ký vô hợp đồng bảo hiểm đó. Mấy bạn thấy hem?

Cũng không cần tới Sài Gòn vô phố Phạm Ngũ Lão mới thấy tờ rơi viết sai chính tả nha. Mấy bạn thử đi qua Lào, Thái, Campuchia, Malaysia đi, quốc gia nào ko nói tiếng Anh như ngôn ngữ chính cũng “có quyền” không được giỏi tiếng Anh lắm, viết sai cũng lung tung đó. Sao mấy bạn tự dưng gom tiếng Anh vô quốc thể, danh dự quốc gia làm cái gì vậy? – Bộ không có ai thấy là mấy năm trước chả có con gì đi phát tờ rơi cảnh báo cướp, nay mấy bạn công an đã làm việc mấy bạn ấy cần làm, và làm đúng – ít ra là đứa du khách cầm tờ giấy sai chánh tả đó cũng biết có cướp mà! – Mấy bạn sĩ diện quốc gia có đứa nào viết tờ rơi tiếng Anh đúng chính tả viết văn hay chữ tốt đem tặng cho du khách không?

Bạn trai nào anh hùng, có thể cười chê anh Pham Van Thoai kia yếu đuối quá, khóc trước phụ nữ kìa. Mấy bạn gái nào dịu dàng, có thể nghĩ hóa ra có anh chàng thương cô người yêu vậy, chưa giàu lắm mà chiều bạn gái ghê. Chứ còn vui lòng đừng có đem cái quốc thể kinh tởm mắc ói của mấy bạn ra để sỉ nhục một người Việt gặp một chuyện rắc rối ở nước ngoài. Chuyện đó không có khiến người Việt Nam bự thêm, bằng cách sỉ nhục những người Việt Nam khác. Nhớ nha, quốc thể không có đóng góp tiền mua iPhone 6 đâu!

Tại sao họ chửi vậy?

Vì sao người ta thích gầm lên như vậy với những chuyện “danh dự quốc gia” như vậy?

Trong xã hội nào mà gương mặt của một người, hầu hết thể hiện ra ngoài bằng sĩ diện, thì vô hình chung, họ cho rằng tất cả những gì có liên quan đến sĩ diện, đều dính miếng đến họ. Anh ta quỳ xuống – anh ta là người Việt – anh ta làm mất mặt họ! – Những kẻ này chẳng có gì đeo lên mặt cho đẹp, ngoài cái mác “người Việt tự hào” nên thấy đứa nào trót dại quá, liền đẩy nó ra làm nỗi nhục, để mình khỏi mất mặt, dơ mặt.

Hành vi quỳ khóc được những kẻ đeo mặt nạ lập tức gọi tên là “lòng tự hào dân tộc” – dù thứ lòng này không ăn được nhưng lòng heo chiên giòn hay lòng gà xào mướp. Nhưng thôi, tự hào là phải chửi.

Thay vì nhìn nhận mọi chuyện một cách bình thường như anh Gabriel nào đó đang đi kêu gọi donate 1 USD cho bạn Pham Van Thoai có iPhone – nghĩa là cửa hàng bán máy cũng sai, chứ không phải chỉ có anh Pham van Thoai sai, họ nổi cáu và chửi anh. Họ chửi anh này nghèo mà đua đòi (nghèo mà, dám mua iPhone 6, cho mày chết). Vậy là một người ít tiền, nhờ tiết kiệm, cũng không nên có quyền mua iPhone 6 – thật là đáng chết!

Họ chửi anh này ngu, ngu mới ký vô hợp đồng, dốt tiếng Anh mà bày đặt mua iPhone 6. Vậy là nếu một người không đủ năng lực ngôn ngữ, họ không nên có quyền mua điện thoại, dù có để dành đủ tiền. Rõ ràng cái cửa hàng đó đã “dụ” 1 người nói tiếng Anh không rành (chắc chắn chuyện này sẽ thể hiện qua việc anh giao tiếp tại cửa hàng) ký vào một hợp đồng – trong khi đó không có đủ năng lực với ngôn ngữ cũng tạo ra rào cản để anh tự bảo vệ quyền lợi của mình. Nhưng dốt tiếng Anh thật là đáng chửi, anh mua iPhone này khá giống cô Lý Nhã Kỳ, trót nói tiếng Anh hơi dở, nên bị cả một quốc gia chửi là ngu.

Họ chửi anh này đua đòi, trai gì mà sĩ hão, ngu, mua iPhone tặng gái chi rồi quỳ cho nhục. – Vậy là đàn ông có đủ tiền mua điện thoại tặng bạn gái thì là ngu. Vậy mua iPhone tặng vợ mới là ko ngu, còn tặng bạn gái là ngu. Vậy đó.

Thay vì nhìn và nhận xét mọi chuyện một cách rõ ràng, cảm thấy đáng lo ngại cho việc đi nước ngoài mua iPhone hay cảnh báo mọi người cần cẩn thận khi mua máy ở cửa hàng kia, họ chỉ xoáy vô chửi cho đã miệng, cười cho sướng với anh nạn nhân đã làm ra tiền bằng sức lao động của mình và muốn tặng điện thoại cho bạn.

Đó là một nỗi nhục quốc thể.

Khải Đơn

spot_img
Triết Học Đường Phố
Triết Học Đường Phố
"Thà chết cho một ý tưởng bất diệt, còn hơn sống cho một ý tưởng phù du." — Steven Biko

BÀI LIÊN QUAN

107 BÌNH LUẬN

  1. Kiếm ra tiền là một chuyện. Xài tiền như thế nào là chuyện khác!

    Nghèo còn xài sang! Chửi là đúng!

    Nghèo mà đòi tặng bạn gái những thứ phù phiếm! Chửi tiếp!

    Quỳ gối trước mặt ngoại bang làm nhục quốc thể! Đáng ăn chửi 1000 lần!!!

    :))))))))))))))))))))))))))

  2. Nói thật là nếu tôi gặp ng nào ngoài đời mà nói anh Thoại là “làm nhục quốc thể” hay là “nghèo mà sĩ” là tôi chỉ muốn đạp vô mặt mấy nguời đó. Hoặc nếu ng quen tôi mà nói mấy thứ như thế là tôi chẳng muốn quen biết họ nữa. Bình thường tôi ít quan tâm đến vc “dân tộc” ta nghĩ gì vì tôi cho rằng suy nghĩ mỗi ng mỗi khác nên hơi đâu mà ngồi phân tích . Nhưng lần này từ già đến trẻ, tầm tuổi trung niên cũng cho rằng anh Thoại sĩ và làm nhục quốc thể. Thật hết sức nông cạn…Chỉ vì kiếm được vài đồng luơng thì anh ko được quyền mua đt đắt tiền tặng bạn gái sao? Hay là vì nghèo nên ai cho anh đi du lịch. Rồi cả cái vc quỳ lạy nữa, tiền do anh kiếm ra mà bị ăn cắp trắng trợn như thế thì ko được tiếc? Tôi dám chắc một ng Nhật mà giống như anh Thoại thì có khi mấy ng lại thương hại họ thay cho vc ném rìu ném đá vào mặt ng ta ấy, kiểu sính ngoại. Mà tôi thấy vấn đề dân tộc ở đây chả liên quan cái mẹ gì đến vc “anh tiếc tiền nên anh quỳ gối cả”, cái lòng tự hào dân tộc của bạn có mài ra ăn đựơc không khi mà 2 tháng lương bay mất veo. Thật đéo có thực tế. Mà có trách thì trách cái thằng lừa đảo chứ anh Thoại sai ở đâu mà ngồi chửi mắng ng ta

  3. Anh ta mua iphone bằng tiền do anh ta làm ra, ko có gì gọi là sai. Anh ta nuông chiều bạn gái, điều này càng ko sai. Anh ta xót của khi bị lừa gạt, cảm giác này có thể hiểu dc. Nhưng chỉ vì vài trăm đô mà quỳ gối cầu xin kẻ khác thì còn gì là bản lĩnh đàn ông?

    Tôi chỉ có quan niệm là đàn ông có thể gục ngã, có thể thất bại, có thể thân bại danh liệt, mất hết tất cả nhưng dù trong hoàn cảnh nào cũng ko được quỳ bậy bạ. Đầu gối của người đàn ông chỉ dùng để quỳ trước trời đất, tổ quốc, tổ tiên và cha mẹ mà thôi, Tuyệt đối ko quỳ trước tiểu nhân đê tiện. Anh ta quỳ như thế thì tên chủ cửa hàng có trả tiền lại ko?

    Nhưng người Singapore, họ quyên góp giúp anh là vì họ muốn bảo vệ hình ảnh đất nước của họ, điều này hoàn toàn đúng. Tôi cũng khâm phục anh nạn nhân này khi anh chỉ nhận đúng những gì anh bị mất. Điều đó chứng tỏ anh ko chấp nhận lòng thương hại từ kẻ khác. Anh chỉ chọn sai đối tượng để quỳ thôi.

  4. mình nghĩ về cơ bản a thoại khác chúng ta, a có tính cách bẩm sinh, những trải nghiệm cá nhân khác chúng ta vì vậy nó dẫn đến hành động đó. và theo tiêu chuẩn của riêng mỗi người trong các bạn thì nó có thể đúng hoặc sai về mặt đạo đức, quốc thể gì đó, nhưng việc các bạn lên tiếng sỉ nhục , xúc phạm anh thay vì cảm thông, giúp đỡ..là một sai lầm, các bạn KHÔNG CÓ QUYỀN PHÁN XÉT, đừng lấy quốc thể, nam nhi..ra để làm cái cớ hạ nhục một con người.
    còn nếu hành động của anh ấy có vi phạm luật pháp, vi phạm thuần phong mỹ tục thì đã có tòa án, cơ quan văn hóa họ xử lý..không đến lượt AHBP lên tiếng.
    mình chỉ nói thế thôi, mỗi người nên tập trung vào việc của mình đi.

  5. Cái hành động quỳ lạy tất nhiên không hay ho gì, các bạn gầm lên vì đó là “mối nhục quốc thể”, rồi chửi bới sỉ vả anh thanh niên đó.
    Đặt lên bàn cân so sánh : một người mất tiền ở nước ngoài, không hiểu tiếng, không người giúp đỡ – anh ta quỳ gối xin nhận lại tiền. Một bên là người bán hàng gian lận, lừa lọc, đợi con mồi nhẹ dạ cả tin vào tròng. Nếu như người thanh niên kia mà bị các bạn quy chụp làm xấu hổ cả một đất nước, thì thử hỏi về phía người bán hàng – chắc đất nước Sing người ta nhảy xuống biển hết cho đỡ nhục.
    Rồi cuối cùng, anh thanh niên chỉ xin nhận đúng con số anh ta mất, không nhận hết số tiền mà cộng đồng người Sing quyên góp, thậm chí cũng không nhận con IP6 làm quà. Thử hỏi những người đạo đức đang “nhục quốc thể” có làm được như thế?????

  6. Xem bình luận mà cứ như muốn đánh nhau ấy!! hehe.. Thật lòng mình nghĩ ý tác giả chỉ muốn nói là cái gì dân mình cũng lôi “Quốc Thể” vào và cái tính cách hay chửi cho sướng miệng của người việt mình thôi mà. Nói chung ai cũng có cách nhìn thôi.. thay vì cải nhau có vẻ trí thức thì cứ lập cái hướng dẫn để người ta đừng mắc những sai lầm thế này có vẻ tốt hơn!!

  7. các bạn thật sự ủng hộ hành động “quỳ lạy van xin người đã lừa gạt bản thân” của anh ấy như thế hả?
    cũng xin đừng hỏi mình đã làm ra tiền hay chưa hay đại loại vậy vì mình đi làm từ năm lớp 10 rồi, và mình thực sự hiểu được giá trị đồng tiền. nhưng như vậy không có nghĩa bạn phải quỳ xuống van xin người đã lừa gạt bạn chứ, đúng ko? chưa nói đến quốc thể hay gì gì, là một người đàn ông, nam nhi dưới gối có hoàng kim, chỉ lạy cha mẹ, ông bà, ân nhân, những người thực sự giúp đỡ cứu mạng ta, chứ sao lại quỳ lạy một người đã lừa đảo mình?

    • Ngta chả rành tiếng anh, ngta ko thể làm đc gì trong trường hợp đó. Bạn có thật sự hiểu ko vậy? Quỳ lạy van xin thì đã sao? Nhục nhã đến thế nào? Tiền là của ngta, mồ hôi công sức ngta làm nên. Bây h mất rồi, vốn ngoại ngữ ít ỏi. Thì làm sao? Chả lẽ đấm vào mặt nó? Con ng trong lúc tuyệt vọng nhất, họ có thể làm bất cứ điều gì mà. Kể cả giết ng đúng k? Nhưng ngta k làm vậy. Ngta quỳ gối xin trả lại tiền. Vì là ngta lương thiện. Đàn ông thì sao? Nam nhi thì thế nào? Quỳ lạy có cái mẹ gì mà mang ra định nghĩa đàn ông? Vấn đề k phải ủng hộ hay ko. Mà là phải biết thông cảm, phải biết thương xót. Nhìn ngta khóc lóc van xin như thế, mà ko chút động lòng lại còn xét nét quỳ với chả đứng. Con người với nhau là như thế à? Cùng là ng VN mà như thế à? Quá sức nông cạn rồi bạn ạ.

          • sẽ không, thấy không chống cự được thì đưa nó tiền, nó cần tiền chứ chẳng cần mình phải quỳ xuống van xin gì cả. bạn sẽ hỏi tiếp là nó sẽ bắt mình quỳ xuống thì sao, có lẽ để giữ mạng sống mình sẽ quỳ. nhưng khi bạn đặt giả thuyết đó là sai. Tùy trường hợp mà ta sẽ có hành động phù hợp. Dám bỏ tiền ra mua cái Iphone để chơi thì cái số tiền dùng mua đồ chơi đó không đáng để cho ta phải quỳ lại. Bạn đặt trường hợp đó để bao che anh ta là ngụy biện.

          • Ý bạn là như thế nào mà dám bỏ tiền mua iphone? Mọi ng đều có sở thích riêng, và ngta cũng phải lao lực làm chết con mẹ ngta mới có tiền thoả mãn sở thích đó. Và rồi thì sao? Bị lừa, k rành ngoại ngữ, tiền thì mất mà con số k phải nhỏ. Vậy thì sao? Trước khi có hành động quỳ lạy thì ngta cũng đã phải năn nỉ đến cỡ nào rồi, hết cách thì phải quỳ xuống van xin thôi. Ủa mà ngộ, đàn ông đánh phụ nữ ầm ầm thì đéo nhục. Đàn ông vì mua quà cho bạn gái, muốn làm bạn gái vui mà lỡ bị lừa đến phải quỳ xuống van xin thì cho là nhục. Riết rồi ko hiểu đàn ông phải đc đnh nghĩa như thế nào?
            Gặp như bạn, bạn chả biết ngoại ngữ, bạn bị ngta lừa 1 cọc tiền mà bạn làm xúc quần xúc áo mới có. Thì bạn làm gì để xin ngta trả lại? Chắc là ngậm đắng nuốt cay vì sĩ diện hảo chứ chả dám xin lại đâu nhỉ? Đồ ngu

          • mỗi người có sở thích riêng ok, nhưng sở thích đó có rất nhiều loại bạn à, có loại người ta biết người ta không nói gì, có loại người ta biết người ta sẽ cười, cười vì sở thích đó thể hiện một cách sống đua đòi. “ngta cũng phải lao lực làm chết con mẹ ngta mới có tiền thoả mãn sở thích đó” thì càng đáng nói hơn nữa.
            ủa ngộ, hình như tôi chưa nói đàn ông đánh phụ nữ là không nhục à, sao lại mang quan điểm của mấy kẻ không biết nhục gán ghép cho tôi nhỉ? vấn đề không phải là hết cách hay không, mà là nó có đáng để hành động thế không? bạn sẽ nói cái đó tùy theo cách nhìn của từng người. Vâng nhưng đó mới là vấn đề đấy bạn.
            còn cái chuyện mua quà cho bạn gái lại là chuyện khác à, sao giờ lại chuyển sang hành động đó là vì bạn gái rồi? hình như bạn muốn chuyển cái lý do đó đi đâu thì chuyển à?
            Nếu là mình? mình chắc cũng không biết làm gì nhưng sẽ không làm như anh ta, mỗi người đều có sự tự tôn của mình bạn à, mình sẽ dành dụm tiền để mua cái khác, nếu hiện tại mình vì một cái Iphone mà quỳ xuống thì chắc chắn sẽ có lúc mình vì một 1 cái Vertu mà thành kẻ nô lệ. Bạn thích một người như vậy sao?
            còn cái chữ “Đồ ngu” thì mình bó tay toàn tập rồi hi hi.
            à bạn có thể đọc cmt mình viết cho Hoa Cat trong bài mới của mình sẽ rõ hơn. 🙂

          • Bạn có quyền mang cảm xúc cá nhân vào bài phát biểu của bạn. Nhưng việc xúc phạm tới người khác thì không có văn hóa gì cả, huống chi phản biện của bạn chả có lí lẽ nào thuyết phục. Những gì bạn nói toàn là biện hộ.

          • Tôi xin lỗi chứ bạn còn ko đặt bản thân vào trường hợp của anh ta thì vui lòng đừng nói nữa. Bạn thử đặt mình vào hoàn cảnh người có dân trí thấp phải đi làm công nhân lương ba cọc ba đồng, vốn tiếng anh hạn hẹp, số tiền mang theo chỉ vừa đủ thì chúng nó lừa sạch tiền, không cho bạn lấy cả đồ, không nơi bấu víu, không biết phải trông cậy vào ai, bạn làm gì ? Cứ cho là bạn mạnh mẽ, kiêu hãnh ngồi gõ phím ta đây thế này thế nọ, vậy giờ chúng nó sắp cho bạn ra đường ngồi và không thể quay về VN nữa thì làm gì ? Việc anh ta quỳ là của anh ta, không ai mượn bạn thành nhà đạo đức học và quốc thể học nhận xét, cái anh ta cần lúc đó là sự giúp đỡ, bạn có giúp anh ta chút gì không ? Hay sống chết kệ nó chửi cho sướng mồm và muốn dc cả đám trên mạng tung hô bạn quả là kẻ mạnh mẽ, kiêu hãnh, trong trường hợp thực tế bạn sẽ luôn mồm chửi chứ ko quỳ ? Thôi thì giờ tôi công nhận bạn là thằng đạo đức giả và quốc thể học, bạn mạnh mẽ và kiêu hãnh rồi nhé, bạn ko sợ việc này trong thực tế rồi nhé, im lặng hộ chút 🙂

          • Ồ tôi có thử đặt mình vào vị trí anh ta chứ, nếu tôi trong trường hợp đó sẽ không làm như anh ta, nếu tôi là bản thân anh ta với bản tính anh ta thì tôi sẽ làm như anh ta. Nhưng điều này không có nghĩa hành động đó lại trở thành một hành động đúng và đẹp. Nó giống như nếu ta đứng ở vị trí một tên cướp của giết người, tên giết người không được dạy làm những điều tốt, hắn bị cái xấu chiếm lĩnh và khi hắn cần tiền hắn sẽ giết người. vậy nếu nói như bạn thì tên giết người đó làm đúng à? có hiểu ý tôi nói hay không? câu chuyện này và cái ví dụ về tên giết người đều tương tự như nhau cả, chỉ là mức độ nó khác nhau. Tôi bàn luận cái đúng sai về một sự việc. Trong một hoàn cảnh mỗi người sẽ có cách xữ sự khác nhau, có người hành động khôn ngoan, có người hành động ngu ngốc, có người hèn yếu, có người dũng cảm, có người ôn hòa, có người cực đoan. nếu là khôn ngoan, dũng cảm và ôn hòa thì người khác khen, nếu ngu ngốc, yếu hèn hay cực đoan thì bị chê trách. Nếu xem đúng sai, đẹp xấu là như nhau thì trên đời này chẳng còn cái gì có giá trị cả. Bạn có hiểu ý tôi không?
            “vốn tiếng anh hạn hẹp, số tiền mang theo chỉ vừa đủ thì chúng nó lừa sạch tiền” – đây là một nhận định phiếm diện. Bạn có tiền đi du lịch nước ngoài, có một số tiền để mua ip – một món quà tặng bạn gái. vậy số tiền để mua ip đó gọi là số tiền mang theo chỉ vừa đủ sao? bạn không thấy lập luận đó phi lý à?

            Tôi chưa từng cho tôi là mạnh mẽ hay kiêu hãnh, nếu trong trường hợp ấy mà tôi cũng hành động yếu hèn thì tôi cũng đáng bị chê trách thôi. Không phải trong một hoàn cảnh nào đó một người hành động giống tôi thì hành động đó không bị lên án nếu nó là xấu. Bạn có thể phê phán những chỉ trích quá lố vì đó là đúng, bạn có thể khinh tôi hay những ai đó không biết giúp đỡ anh ta là quyền của bạn, vì điều đó hợp lý và đáng chê trách. nhưng bạn không thể dùng những cái đó để biện hộ cho hành động yếu hèn đó. sự đáng chê trách của tôi hay những người khác không liên quan gì đến hành động yếu hèn đó cả. Anh ta là người bị hại, tôi thông cảm anh ta, anh ta hành động không nên, tôi phê phán hành động đó. Không gom tất cả làm một và trộn lẫn nó với nhau được.
            bạn cứ cho tôi là thằng đạo đức giả nếu muốn, vì có thể tôi như vậy. Nhưng bạn chẳng thể nào biện hộ cho cái hành động là vì một số tiền mua ip mà quỳ xuống lạy lục người khác chính là sự yếu hèn và xem đồng tiền hơn tất cả, kể cả danh dự bản thân. còn quốc thể? nó có ảnh hưởng một tí đó nhưng nó cũng không quan trọng lắm. Bạn đã hiểu vấn đề chưa?

    • Bạn đi làm từ năm lớp 10 nhưng tôi cho rằng bạn cũng không sống tự lập từ dạo ấy. Việc đi làm bạn nói chẳn qua chỉ là việc đi làm thêm kiếm chút đỉnh cho bản thân. Bạn có đi làm để tự thuê nhà riêng ở không? Bạn có đi làm để đủ tiền ăn uống, đi chợ mà không cần ba mẹ cho không? Nếu thực sự bạn tự kiếm được nhiều tiền để trang trải như vậy, trong một lúc mất hết cả 5 tháng lương rồi bạn sẽ làm gì? Uh thì bạn cũng có làm ra tiền đấy, nhưng cái đồng tiền bạn làm ra không phải là cái nguồn sống chính của bạn. Cho nên đừng khè thiên hạ nữa.
      Còn hành động quỳ lạy, tôi không bênh vực, nhưng chắc hẳn là nó không có gì sai rồi.. Đàn ông như bạn,, đặt vào hoàn cảnh của anh ta, nếu bạn không cảm thấy hoang mang, thì tôi chắc chắn bạn chưa hiểu được hết những vấn đề mà cuộc sống tự lập mang đến. Giữ thể diện cho chính bản thân nam nhi của bạn không giúp cho bạn ăn được. Ừ thì có thể 2 tháng thôi, tát cả mọi nguuowif sẽ quên mất anh là ai. Nhưng nếu cứ như bạn, nam nhi chi chí không bao giờ chịu mất sĩ diện, rồi 5 tháng sau sống bằng cách nào? Cạp đất à?

  8. Có lẽ những người lo đến quốc thể thì :
    1 . Là còn phụ thuộc vào gia đình, nên có thể họ chưa hiểu được giá trị đồng tiền làm ra.
    2. Là toàn anh hùng bàn phím ” Chỉ biết phỉ báng ngưới khách”.Thường thì người ta ùa theo số đông. Anh công nhân kia thật đáng để chúng ta học hỏi.
    3.Các bạn trước khi khen chê ai thì thử đặt mình vào trường hợp đó , xem thế nào?
    4. Sĩ diện của các bạn là sĩ diện hão?

  9. vấn đề nằm ở góc nhìn.
    Ví dụ như ở việc anh Thoại(làm công nhân,lương 4tr) dành tiền mua 1 chiếc Ip6 trong dịp qua Sing chơi.
    -Một số người sẽ cho rằng việc đó là bất bình thường,là sính ngoại,sính hiệu.Nhìn rộng ra thấy xã hội đang nhiều người sính ngoại,sính hiệu quá.Là biểu hiện của một xã hội bất cập.
    -Một số khác thì cho rằng tiền của anh ta kiếm ra,ko phạm pháp anh ta mua gì là quyền của ảnh.Mấy người cứ bảo ảnh sính hiệu,sính ngoại nhưng nhỡ đâu cái Ip6 đó là ước mơ,là đam mê của ảnh thì sao.
    Nhiều người trong chúng ta vẫn đang bị rối loạn,đầu độc trong 1 mớ thông tin hỗn độn mà truyền thông bày ra.Cách tốt nhất của t là nằm im,nghe và ngẫm.
    P/s:Mà anh ta cũng vừa từ chối nhận số tiền quyên góp của người Sing,điều đó hẳn rất đáng khen đấy chứ.

  10. Không nói chuyện iphone hay samsung hay Sin hay Mỹ, mất tiền của đau con xót thì khóc, nhưng hành động quỳ lạy, trước những kẻ hạ lưu, ở nước ngoài là hành động gì mà còn bào chữa được vậy hả những người trẻ, con cháu của những thế hệ không bao giờ quỳ gối. Những kẻ bào chữa có hiểu được từ kiêu hãnh, tự hào, dân tộc hay “chết vinh còn hơn sống nhục”, “làm ma đất Nam còn hơn làm vương xứ Bắc”.

    • Chào bạn “người không mang họ”, bạn có hiểu cụm từ “Chết Vinh Còn Hơn Sống Nhục” có nghĩa là gì không!?
      Anh Hùng bàn phím – Tôi hiểu cụm từ này và nghĩ nó đúng với bạn. Sinh ra ba mẹ đặt cho cái tên mà còn không nhớ, không nhận họ tộc thì nói gì đến chuyện kiêu hảnh với tự hào dân tộc vậy bạn.

      Thân,

        • Đó ko phải là công kích cá nhân, nó hiện rõ trên cái nick kìa, và đó là cái cần phải lưu tâm vì từ chối cả nguồn gốc của mình. Học mót dc cái câu công kích cá nhân mà ko biết dùng thì ngta vẫn gọi bạn là não phẳng nhé, cái bạn nên học mót là biết lúc nào nên ngậm miệng lại để ngta ko thấy cái ngu.

          • mình ko mang họ cha, cũng ko mang họ mẹ, mình sống với ba mẹ từ nhỏ đến giờ, là con ruột có giấy tờ rõ ràng, bạn có muốn cá bằng 1 cái iphone 6 ko.

          • Thiết nghĩ đây là trang tự do nên cứ thoải mái đi há.
            Con đĩ mẹ mày, mày ăn cái máu lồn con gì mà nói chuyện và hành xử như con cu vậy? Mày tưởng trên mạng này muốn nói gì thì nói là được à? Tao tính viết rất dài để giải thích cho cái thằng mặt lồn tâm hồn thua con chó dại của mày. Nhưng tao đéo rãnh, và đéo thích!
            Phắn mẹ con nhà mày đi nhé, đừng có xồn xồn trên đây nữa. Thua cả óc chó!

          • Chưa biết ai ngu hơn ai đâu bạn, thế bạn nghĩ “Argumentum Ad Hominem” là cái gì thế?
            Trước khi bạn nói người khác sao ko nhìn lại mình đi? Tự tát vào mặt mình đau và nhục lắm ko? :))

            Xin lỗi những người không liên quan vì phải thấy điều mình nói phía dưới.

            Vẫn là cái câu dành cho bạn ở comment trước đã bị xóa: “Bạn óc chó chết mẹ ra”

    • Tôi không thấy có gì sai trong những hành động đó cả

      Bạn làm ra tiền, bạn sử dụng nó, bạn bị lừa, bạn đòi lại lợi ích cho mình, sai ở đâu ?
      Bạn đã làm ra tiền để tự mua cho mình, hay bạn bè thứ gì chưa ?
      Hay phải chăng là công việc của bạn đơn giản quá để khiến bạn coi thường mồ hôi công sức của anh công nhân kia ?

      Bạn nói rằng không đứng lên chống lại những kẻ xấu xa ấy là hèn nhát, trong khi cái hèn nhát ấy vẫn còn len lỏi trong từng ngõ ngách dân tộc…….tự hỏi liệu nó nên đặt “niềm tự hào dân tộc” của bạn lên qua thái thế không ?

      Tôi hèn nhát nấp sau lưng máy tính, tôi gõ từng dòng thế này như mọi người à như cả bạn vậy thì bạn cũng không thể đòi hỏi gì quá đáng ở anh ta khi anh ta đang thể hiện đúng cái xấu dân tộc mình.

      Và làm ơn đừng có đem cái lòng tự hào dân tộc trong sách vở ra đây, tự hào về những điều đó trong cái thực tại này làm tôi cảm thấy các bạn như đang nuối tiếc cho quá khứ của đất nước một cách giả tạo vậy…!

      Thân !

        • Xác định bạn là ai và bạn có thể làm những gì và đặt mình vào trường hợp của người ta, hiểu rộng biết nhiều, giỏi giang tự biết đường đi báo công an hay hội bảo vệ người tiêu dùng như bạn thì đã không phải đi làm công nhân rồi giờ lên báo vì thiếu chút kiến thức đâu bạn ạ !!!

          Mà mình cá là cái hội bảo vệ người tiêu dùng hình như cũng mờ nhạt trong đầu nhiều người trong hoàn cảnh ấy lắm chứ không riêng gì anh công nhân kia đâu !

          • bạn không phải quỳ lạy, nếu bạn nghĩ đó là cách cuối cùng, mong rằng kẻ xấu có chút mủi lòng.

            tình huống khác, bạn bị một thằng cầm dao đe dọa cướp tiền, có dám nói là bạn sẽ không rên rỉ “em lạy anh, anh tha cho em” không?

          • Thế bạn định đốt cái tiệm của SIn đó hay sao :)) các bạn toàn chém gió chém ra bão :)) Cách nào hay hơn nói xem …. đặt mình vào cái trường hợp tiền thắt lựng buộc bụng cả tháng trời bị lừa mất xem bạn làm gì … tui cá bạn còn éo có tin thần mà quỳ xin lại như a công nhân kia:))

            ~Meow~

    • Chào bạn (người không mang họ)! Không nói về cái tên của bạn, cũng không bàn về cái iphone hay quỳ lạy, hạ lưu…, hãy nói về cái “niềm tự hào” và “kiêu hãnh” của bạn.
      Có vẻ bạn đang tự hào về những thành quả của người khác chứ không phải của bạn. Hệ thống giáo dục hiện tại của Việt Nam vẫn đang cố nhồi nhét tinh thần tự mãn dân tộc viển vông, sáo rỗng vào đầu các thế hệ trẻ. Bạn có lẽ là một trong những sản phẩm hoàn hảo của cỗ máy cũ kỹ đó.

      À! Tôi cá là khi viết xong những dòng bình luận ở trên, bạn lại đang vô cùng hả hê, tự hào vì mình đã viết quá hay, quá đẹp, đã dám phản biện, mà bạn quên không đặt mình vào vị trí của người khác. Vì bạn đang tự hào về mọi thứ mà, có phải không?

      Cũng muốn hỏi bạn một vài điều:

      Bạn đã tự lập chưa hay còn đang ăn bám gia đình?
      Bạn đã góp phần nào ít ỏi để cải tiến xã hội chưa?.
      Bạn hô hào hướng về biển Đông nhưng bạn có biết Hoàng Sa, Trường Sa thuộc tỉnh nào, có bao nhiêu đảo?
      Bạn có dám quả quyết rằng đi học, đi thi bạn chưa bao giờ quay cóp?
      Bạn có chắc chắn rằng bạn không xả rác bừa bãi, bạn ăn uống tiết kiệm…không?

      Tôi chẳng có văn hay chữ tốt nên chỉ muốn hỏi bạn một vài câu hỏi hơi lủng củng bên trên. Nếu bạn thấy nhột, thì tôi khuyên bạn hãy vứt mẹ cái sĩ diện hão của bạn đi.
      Biết ơn thế hệ đi trước là một nét đẹp, đáng để làm, nhưng đừng tôn sùng thái quá. Có chăng, nếu có tự hào, hãy tự hào vì những gì tốt đẹp do chính mình tạo dựng nên thôi.

    • câu nói hay nhưng chỉ là ở trên mặt lý thuyết. Cũng như những đứa trẻ từ bé được dạy dỗ là ăn cắp là hư, vượt đèn đỏ là không tốt nhưng… lớn lên vẫn có đứa vi phạm. Đây đơn giản là cảm xúc bế tắc của 1 con người và anh ta đã hành động theo cảm xúc mà anh ta đang có và không phải ai cũng đưa ra những cảm xúc đúng đắn khi 1 việc kinh khủng bất ngờ xảy ra. Bạn muốn tạo dựng niềm kiêu hãnh, dân tộc? Trước nhất hãy học được cách thông cảm và đặt mình vào tình huống của người khác. Ngồi một chỗ vung vẩy những điều sáo rỗng, ra vẻ đúng đắn hơn người, ai chả làm được.

    • Từ cái tên nick đã thấy như thằng bị não, nhưng có người nói rồi nên thôi. Đó là phản ứng thông thường khi một người nơi đất lạ ko biết bấu víu vào đâu, kẻ ở nhà ngồi gõ phím thì ngậm miệng lại. Thử qua đó bị chúng nó lừa sạch tiền, ko còn đồng nào mà về xem có lạy lục nó ko, hay thích gào lên này nọ, ở đây gọi dc công an, nhưng nếu nó bị phạt nhiều tiền, trước đó còn chửi nó nữa thì khi công an về nó vây mày lại thì mày nhắm sống nổi ra khỏi đó không. Cầm cái kiêu hãnh xuống lỗ mà hít hà ? VÀ việc anh ta phản ứng ra sao là việc riêng của anh ta, mày có cho anh ta đồng nào không, khi ngta kêu gọi giúp đỡ mày có giúp không, thứ vô dụng đã không làm gì còn lên án để ngta thấy mình là một kẻ khốn nạn ? Đại sứ quán VN ở nước ngoài không lên tiếng, cộng đồng người Việt ở hải ngoại cũng không nói gì vì đó là phản ứng riêng của anh ta khi bị mất tiền, mày lấy tư cách gì chửi, không giúp đỡ, không lên án việc lừa đảo, chỉ biết chỉ trích người yếu đuối bị lừa, cái quốc thể, niềm kiêu hãnh dân tộc của mày là vậy phải ko ? Tao tặng mày cái câu khác nó gần hơn cái câu “chết vinh còn hơn sống nhục” nhé, “người trong một nước phải thương nhau cùng”, mày chỉ biết chửi người cô thế bị lừa đảo đến mức phải quỳ xuống van xin, mày còn khốn nạn hơn cả thằng đi lừa nữa nhé.

  11. hiện nay có thể nói cả dân tộc việt nam đang sống trong mơ mộng ảo tưởng, mà người sai đầu tiên là đảng và chính quyền, lúc nào cũng sống trong quá khứ tuyên truyền dân tộc Việt Nam anh hùng bất khuất, không kẻ thù nào có thể đánh được chúng ta, rồi người việt ta thông minh, cần cù, sáng tạo bla bla bla…. sách vở thì chỉ viết theo kiểu tốt khoe xấu che, những cái thành tựu của mấy chục năm trước, của thế kỷ trước nó mới đúng thì lúc nào cũng đem ra nói, còn thành tựu hiện tại thì không có bao nhiêu… cái gì cũng nhìn thế giới học tâp xong đem về sao chép như con vẹt mà không tự coi nội lực của bản thân

  12. Từ khi nào mà những thứ như tiếng Anh là một công cụ ngôn ngữ lại trở thành quốc thể vậy. Do nhận thức quá kém của mọi người chăng. Tui từ đó tời giờ cũng chả bao giờ biết cái quốc thể mà người Việt Nam hay nói nó nằm ở đâu. Sống rãnh rỗi quá đúng không? Người nước ngoài có quan tâm tới chuyện đó chăng. Tự do và chuyện có nhân của mỗi người từ khi nào lại trở thành đề tài bàn tán một cách vô duyên của mọi người. Như những bài viết tôi đã từng đọc, dân tộc này còn quá trẻ con và con nít.

  13. Bạn tác giả này đang nói tới những người viết báo đã hướng tới những ý nghĩ không tốt cho những người Việt hay bạn đang muốn nói tới nhận thức của những người Việt đã bộc lộ cảm xúc khi chưa biết đầy đủ thông tin và thời gian để suy nghĩ vấn đề này??? Và cái tuýp của bạn tác giả này hình như cũng viết lên mang tính chất cũng giống như những nhà báo kia chăng??? Thế nào là “Iphone 6 làm nhục quốc thể”??? Ít nhất bạn cũng phải phân tích được thế nào là Quốc Thể chứ? Thay vì chỉ vì phút bốc đồng gì đó, hay mục đích khác mà bạn đang làm sai lạc cái ý nghĩa trang trọng của từ Quốc Thể???

  14. Hay! VN có phong trào tự hào và nhục tập thể. Và thả sức chửi người khác mà không sợ bị kiện vì tội phỉ báng.
    Tại sao anh công nhân phải khóc, vì anh ko biết làm gì khác. Trong khi đó, khi có can thiệp cảnh sát và Hội bảo vệ người tiêu dùng Singapore, ít ra anh đã lấy lại được 1 phần số tiền của mình. Bài học là hãy tin vào sự giúp đỡ của cảnh sát và cộng đồng! (một bài học có lẽ sẽ ko học được nếu ở VN)

    • Quốc thể là danh dự 1 quốc gia. Danh dự ở đây là niềm tự hào vì mình thuộc về quốc gia đó, là mình không làm những việc trái với lương tâm, là được người khác tôn trọng mình như 1 người bình đẳng với họ. Đối với con người, danh dự quan trọng hơn miếng ăn. Còn ai coi miếng ăn quan trọng hơn danh dự thì không nên đọc tiếp.

      Bạn có thể quỳ lạy cha mẹ vì công ơn sinh thành. Nếu theo đạo Chúa hay đạo Phật thì bạn có thể quỳ trước Chúa hay Phật vì đó là Đấng Tối cao của bạn.

      Ngoài những việc trên, quỳ gối trước quyền lực, trước bạo tàn, trước áp bức, đặc biệt là kẻ cướp thì đều là nhục. Nhục là hèn kém, nhút nhát, sợ sệt.

      Anh Thoại không biết tiếng Anh nhưng anh không có dũng khí bằng cô bạn gái anh ta khi biết gọi cảnh sát can thiệp.

      Vậy thì chúng ta có thể coi hành động của người đồng bào chúng ta làm là dũng cảm, mưu trí, hào hiệp, trượng nghĩa hay không? Không, không hề.

      Chúng ta cảm thông cho anh ta và cũng trách anh ta vì sao anh lại quỳ lạy trước kẻ cướp. Điều buồn là chúng ta không cảm thông được mà coi anh ta không thuộc về chúng ta, những kẻ phán xét.

      Bạn phán xét được anh Thoại hôm nay nhưng nếu ngày mai bạn cũng gặp hoàn cảnh đó thì bạn sẽ làm như thế nào?

      Người Việt chúng ta không được dạy cách nhìn nhận vấn đề tích cực hay đóng góp thảo luận, tranh luận theo hướng xây dựn. Chúng ta thường hay đả phá, công kích, chê bai. Thực tình, đó chỉ là cách chối bỏ rằng vấn đề đó sẽ không bao giờ xảy đến với chúng ta. Hay nói đơn giản hơn: “Tao ngon lắm, không ngu như nó đâu.”

      Ví dụ: Anh Thoại quỳ lạy kẻ lừa đảo xin lại tiền.
      – Tiêu cực: nhục quá, nghèo mà ham lấy le, cho chết.
      – Tích cực: sao anh phải làm vậy, có cách nào để chuyện này không xảy ra không, nếu mình không biết tiếng Anh chắc mình cũng giống anh Thoại quá, Đại sứ quán VN ở đâu, …

      Tôi khuyến khích các bạn nghĩ theo lối tích cực. Chúng ta sẽ tìm ra nhiều giải pháp thú vị hơn. Chứ suy nghĩ tiêu cực mãi thì sẽ đứng dậm chân mãi một chỗ và chỉ biết dìm nhau xuống cho đỡ tủi nhục.

      • Quan điểm của tôi cũng giống bạn, đề cao quá lố cái sĩ diện là không đúng, vì nó cũng chỉ là biểu hiện của cái tôi ích kỷ. nhưng vì thấy nhiều người như vậy lại quay sang phản biện bằng cách bao che hay xem nhẹ hành vi lại tiếp tục không đúng tập 2. nên nhìn nhận sự việc một cách đúng mực, nhận ra vấn đề nằm ở đâu. Từ hành vị của anh Thoại, đến những bài đả kích, đến những bài phản biện, cuối cùng là hành động của những người Sing…đã cho ta thấy rất nhiều điều về cái xh mà chúng ta đang sống.

      • Bạn nói rất hay. Theo m thì mỗi người VN nên giữ danh dự của bản thân trước tiên rồi hẵng lo đến quốc thể (đằng nào thì đánh giá của người NN về dân VN nói chung cũng đã hoen ố sẵn rồi)
        Cũng nên thông cảm cho anh Thoại vì anh chỉ là công nhân (thông thường trình độ văn hóa yêu cầu Trung cấp hoặc 12/12, cũng có thể là Đại học chữ to thất nghiệp đi làm công nhân nhưng không khác nhau mấy về cách tư duy). Đòi hỏi một người như vậy “dũng cảm, mưu trí, hào hiệp, trượng nghĩa” là hơi quá tầm. Chưa tính đến việc sống trong xh VN anh thường xuyên phải “quỳ gối trước quyền lực, trước bạo tàn, trước áp bức, đặc biệt là kẻ cướp” (theo nghĩa bóng)
        Thông thường khi ra nước ngoài gặp sự cố, công dân nước nào sẽ liên hệ đến Đại sứ quán nước đó để đảm bảo quyền lợi (m ko nghĩ đến cho đến khi bạn nhắc tới nhé). Nhưng với tình trạng người dân luôn luôn phải đấu tranh đòi quyền lợi từ những cơ quan công quyền ở VN hiện nay, ko biết điều này có áp dụng đc ko?

      • em xl em không định viết 1 chữ nào đâu nhưng em xin copy lại câu này “Quốc thể là danh dự 1 quốc gia. Danh dự ở đây là niềm tự hào vì mình
        thuộc về quốc gia đó, là mình không làm những việc trái với lương tâm,
        là được người khác tôn trọng mình như 1 người bình đẳng với họ. Đối với
        con người, danh dự quan trọng hơn miếng ăn. Còn ai coi miếng ăn quan
        trọng hơn danh dự thì không nên đọc tiếp.”
        Bao giờ anh / chị nhìn đói vài ngày và chịu nhục để được ăn í ạ … tôi chắc 99,999999999% anh chị và em sẽ chọn ăn ạ .em cũng là 1 đứa 12/12 thôi ạ,việc nài nỉ xin lại của anh Thoại chắc chắn có, việc quỳ gối là cảm xúc ngẫu nhiên về việc anh bức lực, không hiểu ai nói gì ,k biết phải làm gì.Các anh chị cũng đặt mình vào hoàn cảnh anh Thoại, nhưng các anh chị lại đặt suy nghĩ của anh chị chứ không phải của anh ý:) …

        • Việc đấy thì còn tùy em ạ. Anh ấy không sai nhưng em cũng đúng. Anh không dám chắc là danh dự hay miếng ăn quan trọng hơn và sẽ không bao giờ có ai tìm ra được câu trl. Một ý niệm quá mơ hồ. Và anh tin chắc rằng anh đã không muốn hành xử như anh Thoai, anh không hiểu nhiều về anhấy nên đã đứng trên phương diện một mặt mà suy xét. Ai biết được. Tất cả chỉ là tương đối. Thật may là, có lẽ, cảm nhận quan trọng hơn hiểu biết, anh vẫn còn khả năng ấy. Chốt lại: Em đã bù đắp được một vết nứt trên bức tường lập luận của anh ấy và đồng thời cũng tạo ra sai lầm mới (chú ý kĩ thì sẽ thấy). Dù sao, chẳng có gì là hoàn hảo.

Trả lời Toàn Hủy trả lời

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

FOLLOW US

62,550Thành viênThích
3,699Người theo dõiTheo dõi
3,540Người theo dõiĐăng Ký
spot_img

BÌNH LUẬN MỚI

XEM NHIỀU

BÀI MỚI