28 C
Da Lat
Thứ Bảy, 20 Tháng Tư, 2024

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Cỗ máy thời gian

Featured Image: Dingyiyi

 

Đọc tựa đề bạn ấn tượng tôi là người thế nào? Hay mơ mộng? Chém gió? Chuyên gia máy móc? Thiên tài? Nhưng dù bạn có nghĩ cái đứa vừa chỉ hai ngón trỏ vào mình khi được đăng bài thế nào đi nữa thì tôi cũng cho là đúng – ít nhất là đối với bạn, nhưng chưa bao giờ là đủ.

“Cỗ máy thời gian”, cái tên khá quen thuộc với nhiều người, đặc biệt là những người cuồng khoa học viễn tưởng như tôi. Nó rất hữu dụng, tôi công nhận, nếu bạn có đọc Doraemon thì bạn sẽ rõ, giống như là khi có nó thì bạn sẽ kiểm soát được cả thế giới vậy. Từ đó, tôi đã ước mơ rằng tôi sẽ chế tạo được cỗ máy đó.

Nghĩ lại, nếu muốn chế tạo nó thì tôi phải cần những linh kiện, những bộ phận phù hợp để ghép chúng lại với nhau, sau đó phải thử sai nhiều lần để tìm ra cách thức hoạt động của nó nữa. Rất mệt, các nhà khoa học còn chưa làm được huống gì cái đứa đang ngồi viết những dòng này. Đời không như là mơ nhỉ?! Thế là tôi bỏ ước mơ đó đi, rồi tôi nhanh chóng có một ước mơ khác, một ước mơ mà tôi đang dần biến nó thành hiện thực, rằng tôi còn sống để chiêm ngưỡng cỗ máy thời gian do nhân loại tạo ra. Nhưng đời có bao nhiêu mà phải đợi, thế là tôi bắt đầu thực hiện ước mơ đó:

Tuần vừa rồi, nhân ngày gia đình đi vắng nên tôi tự tổ chức một bữa tiệc tại nhà. Rồi tôi in thiệp mời bằng giấy bìa, trên đó ghi tên của chủ bữa tiệc, thời gian và địa điểm tổ chức, còn khách mời là bất cứ ai. Sau đó, tôi đi rải thiệp mời khắp khu phố, tôi không đưa tận tay ai hay quăng nó vô nhà họ như phát tờ rơi đâu, tôi chỉ đặt nó vào những khoảng đất trống, bãi rác, con suối, cống rãnh… và chôn dưới đất. Cuối cùng, sau khi ngó xem con chó vừa dí mình đã bỏ đi chưa thì tôi về nhà và chờ đợi với hy vọng rằng những người của thế giới tương lai sẽ đến dự tiệc của tôi trên một cỗ máy thời gian mà tôi sẽ được thấy tận mắt, trên tay họ là tấm thiệp mời cũ nát. Nếu bạn nghĩ tôi bị điên khi nghĩ cách này có hiệu quả thì xin bạn đọc lại đoạn đầu bài viết. Tôi thì cho rằng nó chỉ là cách duy nhất tôi nghĩ ra để thực hiện ước mơ của mình thôi.

Bữa tiệc bắt đầu được một giờ, tôi đang chán nản thì có tiếng chuông cửa. Đó là một người bạn cũ mà tôi chưa nói chuyện suốt ba năm qua, cậu ấy đến đây vì tấm thiệp mời bất cứ ai đó. Thế là chúng tôi cùng ngồi lại dự tiệc, cùng nhau kể về những kỷ niệm trong quá khứ, về những người bạn cũ, về những sự kiện đôi khi người kia còn quên bặt; cùng nhau kể về hoàn cảnh hiện tại của từng người, về việc chia tay cấp ba, về chuyện đậu đại học; cùng nhau kể về tương lai, về mục tiêu của bản thân, về những mối quan hệ mới. Cứ thế, bữa tiệc diễn ra suốt năm giờ đồng hồ.

Thật sự thì tôi đã không được nhìn thấy cỗ máy thời gian, nhưng tôi đã thấy được cách tạo ra nó và trải nghiệm được cái cách nó giúp tôi như thế nào rồi. Hay nói cách khác, việc ước mơ hiện tại của tôi thất bại thảm hại đã cho tôi suy ngẫm lại ước mơ mình đã từng bỏ lỡ – chế tạo được một cỗ máy thời gian.

Con người ta luôn chịu ảnh hưởng từ những mối quan hệ, rồi kéo theo những sự kiện, những cột mốc trong cuộc đời họ. Từ đó, tôi mới cho rằng chúng chính là cỗ máy thời gian của mỗi người. Và nếu cỗ máy thời gian có thật thì tôi chỉ muốn chứng kiến lại những sự kiện đó thôi, chả buồn mà đi tìm hiểu xem thứ tư tuần trước tôi đã ăn gì đâu.

Đối với mỗi người, đó có thể là khoảnh khắc họ đậu (hoặc rớt) đại học, yêu (hoặc lãng quên) một người, trải qua (hoặc chứng kiến) nỗi đau của đồng loại… tất cả nằm rải rác trên một đoạn thẳng gọi là thời gian của cuộc đời họ, còn cuộc sống của họ là một đường tròn lăn trên đoạn thẳng đó, nói cách khác, dù họ là học sinh hay đang đi làm thì cuộc sống của họ cứ lặp đi lặp lại trong từng hoàn cảnh như vậy thôi.

Những sự kiện mà chúng ta đang trải nghiệm là chúng ta đang chế tạo cỗ máy thời gian cho chính mình, còn khi chúng ta đang nhìn lại hoặc mộng tưởng về những sự kiện khác là chúng ta đang chạy thử cỗ máy đó. Vừa chế tạo vừa chạy thử, đến lúc hết cõi tạm này là chắc chắn chúng ta đã hoàn thành được một cỗ máy thời gian cho riêng mình rồi.

Đôi khi có những sự kiện mà chúng ta quên đi vì nó không quan trọng với mình (giống như việc cỗ máy của bạn không có ghế cũng chả sao), nhưng đối với người khác thì nó rất quan trọng theo góc nhìn của họ (giống như việc họ nung chảy cái ghế của bạn để làm lốc máy của họ). Thế nên con người ta luôn gắn liền với những mối quan hệ vì họ dù vô tình hay cố tình thì cũng đã góp phần tạo nên những sự kiện, những cột mốc của nhau rồi.

Đến đây thôi, tôi hy vọng rằng bạn sẽ chế tạo được một cỗ máy thời gian thật đẹp đẽ cho riêng mình giống như cuộc đời của bạn vậy – ít nhất là đối với bạn vì đó là câu chuyện của bạn, trừ khi bạn muốn người khác chạy thử cỗ máy của mình.

 

Holy Noob

spot_img
Triết Học Đường Phố
Triết Học Đường Phố
"Thà chết cho một ý tưởng bất diệt, còn hơn sống cho một ý tưởng phù du." — Steven Biko

BÀI LIÊN QUAN

2 BÌNH LUẬN

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

FOLLOW US

62,550Thành viênThích
3,699Người theo dõiTheo dõi
3,540Người theo dõiĐăng Ký
spot_img

BÌNH LUẬN MỚI

XEM NHIỀU

BÀI MỚI