16 C
Da Lat
Thứ Sáu, 19 Tháng Tư, 2024

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Thư chúc mừng trượt đại học

Featured Image: Mark Hunter

Có nhiều em đọc thấy tiêu đề có khi bảo tôi dở hơi, hoặc có vấn đề.

“Tao đang trượt đại học, đang buồn không thiết sống lại chúc mừng!” Nhưng với trải nghiệm một người đã từng trượt đại học vì thiếu 0.5 điểm, phải học cao đẳng và ôn thi lại vào năm sau. Đã đỗ vào đại học top đầu Việt Nam, đã có bằng kỹ sư, nhưng chưa một ngày dùng đến nó, đã làm rất nhiều ngành nghề, đã tìm hiểu rất nhiều gương thành công và ngâm cứu khá kỹ về khoa học thành công & phát triển bản thân thì với tôi trượt đại học nên đáng chúc mừng hơn.

Tôi biết cái cảm giác chán nản, đau buồn và nhục nhã của các bạn đang gặp phải, tôi cũng gần ứa nước mắt khi ăn liên hoan những thằng học dốt hơn mà thi đỗ. Nếu muốn khóc các bạn cứ khóc đi, khóc thật to, nếu xấu hổ khi gặp bạn bè, thầy cô các bạn có thể nằm ở nhà hoặc xách ba lô đi phượt. Tôi cũng đã như vậy, trùm chăn khóc cả buổi, và một năm không gặp bạn bè, không gặp thầy cô cho đến khi tôi đỗ. Động lực giúp tôi vượt qua khi đó là gì các bạn biết không?

Vào cái buổi đó, cái buổi tôi không bao giờ quên trong đời, cái buổi thằng con trai khóc lóc như con nít. Bố tôi đến bên cạnh tôi nói một câu tôi nhớ mãi: “Nam nhi đầu đội trời, chân đạp đất, nước mắt phải chảy vào trong.“ Từ đó đến nay với tôi không còn biết đến khái niệm “khóc”.

Nhưng đó là tôi ngày xưa, nếu các bạn đọc được bài viết này các bạn không nên làm như vậy, các bạn không phải tự hành hạ mình, thân thể bạn vô tội.. Mà ngược lại các bạn có thể cười lớn, hát vang bởi vì các bạn đang học được những bài học vô giá mà 12 năm qua các bạn chưa từng được học, bài học về 2 chữ “thất bại”.

‘Trong mỗi nghịch cảnh hay khó khăn đều luôn ẩn chứa một cơ hội nào đó.” – Khuyết danh

Bài học lớn:

– Mọi người thường chỉ quan tâm đến kết quả, họ không thèm quan tâm đến bạn học hành vất vả thế nào, thậm chí còn chê bai khi bạn học hành chăm chỉ nhưng vẫn trượt – nhưng đối với bạn quá trình mới quan trọng, nó chính là những bước mà bạn trưởng thành. Kết quả chỉ là hệ quả của quá trình bạn phát triển bản thân.

– Trượt đại học là do bạn chọn chưa đúng trường, ngành nghề, hoặc đa phần do bố, mẹ bắt bạn phải thi trường như vậy hoặc bạn chọn theo xu hướng xã hội, nếu bạn chọn ngành nghề bạn thực sự thích, bạn giỏi tôi nghĩ bạn sẽ không thể nào trượt – nên nhớ trượt đại học không có nghĩa BẠN LÀ NGƯỜI THẤT BẠI

– Thế giới không hoàn toàn là ánh sáng và cầu vồng. Nó là một nơi rất khốn khổ và khó chịu, người khác không quan tâm bạn đang khó khăn thế nào, khó khăn nó sẽ đánh gục bạn phải quỳ, và giữ bạn ở đó mãi mãi nếu bạn để nó làm thế. Bạn phải sẵn sàng đối đầu nó, sự cứng cỏi, chịu đựng thế nào khi bạn bị đánh và bạn vẫn tiếp tục tiến về phía trước. Bạn chịu bao nhiêu và vẫn vững bước đi lên. Chiến thắng được tạo ra là như thế đó.
Bạn phải nhớ điều này: “ Những cây mạnh nhất, khỏe nhất thường sống ở những nơi cằn cỗi nhất.”

– Trượt đại học dạy bạn rằng khó khăn là tất yếu trên con đường bạn đi đến thành công, vinh quang. Đó chính là quy luật đào thải tự nhiên thế giới là sân chơi cho những con người ý chí và nghị lực.

– Khi trượt đại học, khi bạn không còn gì, khi đó bạn biết bạn bè thực sự của mình là ai, ai thực sự quan tâm tới bạn.

– Trượt đại học giúp bạn có thêm thời gian nghĩ bản thân, nhĩ về tương lai của mình nghĩ về cái mình thích, nghĩ sâu hơn về ngành nghề bạn muốn theo đuổi.

– Bạn nghĩ trượt đại học thì không làm nên việc gì? Bạn có biết Bill Gates bỏ đại học năm thứ 3 sáng lập ra Microsoft, bầu Đức người người có máy bay riêng đầu tiên Việt Nam trở thành doanh nhân sau 3 lần trượt đại học…và còn nhiều tấm gương khác nữa..

Và điều quan trọng nhất đối với bạn, đối với những người thành công:

  • Không phải là sống chết để đỗ đại học mà nên nhớ “đại học” chỉ là nơi bạn tích lũy kiến thức để thực hiện ước mơ, hoài bão, sứ mệnh cuộc đời bạn. Vì vậy trước khi nghĩ đỗ đại học bằng mọi cách thì bạn nên trả lời câu hỏi TẠI SAO TÔI PHẢI HỌC ĐẠI HỌC? Nếu không trả lời được câu này bạn thi đỗ rồi cũng phí tiền, phí thời gian, nó là lý do nhiều người làm trái ngành, rồi bỏ đại học giữa chừng.
  • Vấn đề của bạn bây giờ phải nghĩ sâu, phải tìm hiểu xem bạn thực sự muốn gì, bạn đam mê làm gì, đâu là năng khiếu của bạn và ước mơ, hoài bão của bạn là gì.
  • Hãy đầu tư vào nó, hãy theo đuổi nó, hãy sống với nó, khi bạn tập trung vào nó thì mọi nguồn lực sẽ đến với bạn.
  • Bạn trượt đại học bạn có thể mất bạn bè, có thể mất danh dự tạm thời… nhưng niềm tin, giấc mơ, hoài bão của bạn không thể mất.

Và bạn để lại cho thế hệ sau bạn, câu chuyện như thế nào!

tuyệt vời hay dở tệ tất cả phụ thuộc vào bạn!

 

Vũ Văn Chức

spot_img
Triết Học Đường Phố
Triết Học Đường Phố
"Thà chết cho một ý tưởng bất diệt, còn hơn sống cho một ý tưởng phù du." — Steven Biko

BÀI LIÊN QUAN

85 BÌNH LUẬN

  1. Thực sự thì có khả năng không khi em đam mê 1 nghề mà ở VN không có đất sống….em đã thi trượt cả 2 lần liên tiếp, học 1 trường trái tính trái nết em, cộng với trái nghành, e từng có 1 năm gap year, nhưng e lại nhận ra nó quá trễ, năng khiếu của em thôi thúc e làm 1 dancer nổi tiếng và làm thiết kế, nhưng quá hụt hẫn khi lại thi trượt 1 năm nữa, ba mẹ e thì cứ muốn học ra cho có tiền, ko muốn e đầu tư nhiều vào đam mê. Cho đến lúc này e cảm thấy mình lạc lõng, e rớt nhiều môn trong ĐH vì muốn dành tg thi ĐH lần 2, và kết quả thì vây lấy e. Thực sự em không rõ em phải làm gì. Mong tác giả cho em 1 lời khuyên.

    • Em ơi cái quý nhất ở đời người là tìm được đam mê của mình. Hàng ngàn con người ngoài kia vẫn cứ vật lộn học đại học, vật lộn làm việc trái ngành trái nghề một phần bởi họ không tìm thấy đam mê chính mình. Anh thấy làm công việc (có thể) hái ra tiền cũng không bằng làm nghề mà mình có đam mê bởi từ đam mê sẽ dẫn giỏi giang và tất yếu kiếm được nhiều tiền. Bởi vậy anh muốn khuyên em hãy theo đuổi đam mê của mình để một ngày kia quay lại không hối hận vì đã chọn sai.

  2. tớ nhận thấy, những người đã đi làm tầm dưới 10 năm, họ ko cười nhạo khi bạn nói vơi họ bạn trượt đâu, còn những vị phụ huynh u40 u50 và những thí sinh mới đậu đại học họ thường cười đùa và nhạo bạn.
    về nhiều góc nhìn khác nhau, cảm nhận sẽ khác nhau giữa hai đối tượng đó. nếu bạn nào ko chịu nổi khi đã cố gắng chịu đựng, thì hãy xách balo và đi, đi qua một tỉnh kế bên, quan sát, hoặc đi làm thêm theo ca, bạn sẽ biết cuộc sống ko đơn giản là học 12 năm.
    p.s . tớ đã trượt. hy vọng tớ sẽ tận dụng hết 11 tháng để trải nghiệm.
    nếu thấy cuộc sống trôi nhanh quá, hãy viết nhật ký, và viết xong cất cho thật kỹ, để bạn cảm thấy rằng những đau buồn vui vẻ đã nằm hết trong đó, việc cần làm là ko dằn vặt về quá khứ, vui vẻ đi trong hiện tại, đối đầu với hiện tại, gặp vui vẻ hay đau buồn trong hiện tại thì cũng viết nhật ký và sau đó QUÊN ĐI.
    thân gửi các bạn.

    • Xin lỗi bạn, nhưng mình phải nói. 2 câu nói của bạn là 2 khái niệm khác nhau:”học dốt” và “giỏi” ko tương đồng với nhau. Có “thằng học dốt hơn mình” nhưng vẫn đỗ ĐH đấy! Bằng chứng là cùng thi khối A, nó 9 điểm, mình 18 điểm.”nó đỗ vì nó giỏi hơn mình”, đúng! Nhưng chẳng qua vì nó “giỏi” ở chỗ nó biết chọn trường để thi mà thôi. Tóm lại, mình đọc cách bạn viết, có cảm tưởng như bạn ko muốn động viên những người thi rớt ĐH, ko muốn giúp họ lạc quan hơn.

      • đời cho ta ngày mai để ta mỉm cười, đời cho ta đôi chân để ta vượt qua, họ vấp ngưỡng cửa trường thi thì họ phải ngẩng mặt lên mà đối mặt với thất bại. Đừng đánh giá con cá bằng khả năng leo cây của nó xem film : Forrest Gump đi

        • bài của bạn PTT nói vô tình trùng vào ý của BTL =3= nhưng cơ bản là đời chả nhìn họ thi trường nào …. đời chỉ xét họ có đậu hay ko 😀
          ~Meow~

          • không đâu ngày trước là thì người lớn họ chỉ xem có đậu hay không nhưng bây h cử nhân thạc sĩ toàn ngồi nhà cắt móng chân, cũng toàn là người giỏi bằng giỏi nhưng xh đang quá thừa nhân lực, vấn đề đỗ hay không không quan trọng, đỗ rồi thế nào, tương lai ra sao mới quan trọng, tuy nhiên đh vẫn là con đường ngắn nhất đi đến thành công, nên ai không thi đỗ nên tu tâm tích đức thi lại, theo mình là vậy , rất nhiều người thi lại đỗ rất cao so với lúc đâu 🙂

          • Em thì lại nghĩ khác, em năm nay mới lên 12 tức là giờ này năm sau mới biết kết quả. Em nghĩ việc đậu hay không khá quan trọng còn trường nào thì lại không quan trọng lắm ( tất nhiên là những tốp trường khá trở lên ). Trường này hay trường kia nó cũng như một cái xe vậy, y hà nội là lamborghini, ngoại thương là ferrari, đại học lâm nghiệp là mini coper hay đại loại thế và thành công là một con đường chúng ta cứ quan tâm quá nhiều đến cái xe mà không nghĩ đến kĩ năng lái của chúng ta. Đại học không phải là con đường ngắn nhất mà là con đường đông nhất. Còn cái vụ thi lại điểm cao hơn thì em thấy ít lắm theo toán xác xuất thì có thể làm tròn thành 0.

          • Bạn à làm s có thể so sánh đh vs những chiếc xe được chứ. Xe dù thik hay không bạn vẫn có tuể cố gắng lái được. Nhưng đh là một môi trường rèn luyện và đam mê vs thứ vmbanj đang rèn luyện và bỏ sức cho nó thì mới có kết quả, nên việc chọn ngành đúng là cực kỳ quan trọng.

  3. đọc xong trong người khí thế hừng hực , em từng vô cùng thất vọng khi trượt đại học năm trước, năm nay thi đặt cược vào đây, nhưng dù thế nào dù trượt hay đõ em thấy vững tin hơn khi đọc bài của anh. vì em hiểu điều cốt lõi là gì cái danh chỉ là nhất thời. học rồi ra lại làm trái nghành nghề . nếu đó không phải thực sự là đam mê của mình cuối cùng cũng sẽ bỏ thôi. đỗ đại học cũng chưa chắc đã là tất cả. trượt giúp mình rèn luyện bản thân cứng cáp trước sóng gió cuộc đời. mà đay chỉ là chút sóng gió nhỏ đầu đời . ha ha

  4. Năm nay em thi vào kiến trúc. Trước khi thi đại học một tuần, em phát hiện ra những kiến thức cô dạy luyện thi dạy cho không thể đem đi thi được. Sau một năm trời cố gắng ròng rã, đến hôm thi thử ở nơi khác bài thi của em được so sánh như một đứa tay mơ. Lúc còn học luyện thi cô luôn bảo bài em ổn, đến hôm thi thử em làm một bài mà cô từng nhận xét là tốt thì lại bị đánh giá là ” ngây thơ như bài vẽ của mấy em tiểu học”, bất quá thì kĩ thuật tô màu cũng ổn,em chỉ biết chết trân tại chỗ. đau khổ, hối hận nhưng chẳng biết trách ai. Em lao vào nghiên cứu từ internet đến sách vở suốt cả tuần cuối cùng ấy cũng mong có thể bổ sung kịp kiến thức và kĩ năng nhưng chúng lại không phải là thứ có thể hoàn thiện chóng vánh trong một tuần được, thật sự là ngốc quá nhỉ, lẽ ra em phải biết làm mấy điều ấy từ lâu rồi chứ, sao cứ ỷ y cả vào lớp luyện thi như thế. Em bước vào kì thi với tâm trạng mệt mỏi và khủng hoảng cực độ, lắm lúc muốn chết đi chỉ để thoát khỏi cảm xúc này. Vậy mà số phận còn trêu đùa em bằng cách khiến hộp màu mang đi thi của em bị hư, em gần như phát điên vào lúc ấy. Và nỗ lực trong một năm qua của em được kết thúc bằng con điểm 2.5 môn vẽ, em chẳng thể vào cao đẳng hay thậm chí là trung cấp. Em quay lưng với cả thế giới, chỉ biết trùm chăng mà khóc. 18 năm qua em đã sống là niềm tự hào của bố mẹ,nên bây giờ chẳng biết cách làm một nỗi nhục nhã như thế nào. Mọi người thì thi nhau giễu cợt, xem thường em.Bây giờ onl face thấy stt thi đậu của tụi bạn em vừa đau đớn vừa xấu hổ. Thật sự thì điểm toán điểm văn em có thua kém ai, vậy mà 2.5 điểm vẽ ấy đã đặt dấu chấm cho tất cả. Nếu nói về cảm gioác em sợ nhất, thì đó chính là sự khinh thường của mọi người….Nhưng quả thật con người ta không biết mình có thể mạnh mẽ như thế nào cho đến khi họ buộc phải mạnh mẽ. Cuối cùng thì em cũng biết nhìn thất bại đau đớn này như một cơ hội để trải nghiệm cuộc sống. Nếu kĩ năng của em kém , thì cái năm gap year này chính là cơ hôi để em mài dũa bản thân. Muốn tiến xa hơn nữa thì phải biến tận dụng năm trống này.Muốn như vậy thì không thể ngồi ủ rũ mãi được, phải đứng lên
    và luyện tập không ngừng nghỉ thôi. Cố gắng suốt một năm trời ròng rã giờ lại
    quay về điểm xuất phát nghe thật thốn nhưng mà chúng ta đều có cơ hội để bắt đầu
    lại. Chỉ là ta có đủ can đảm để bắt đầu lại mọi thứ, xuất phát thấp hơn những
    người khác hay không. “ Xuất phát điểm tuy xa và chân ta tuy ngắn, nhưng ta sẽ
    cố hết sức để về đến đích”. em cũng đã nhận ra được những bài học giống như tác giả vậy. Cảm thấy vững vàng và tự tin hơn rất nhiều. Rất cảm ơn vì bài viết.

    • Nếu bạn có đam mê, định hướng cho bản thân. Bạn mày mò, học hỏi, luôn cầu tiến và có tham vọng mới là điều quan trọng nhất. Đừng nên bi quan như thế, hy vọng, con đường và những cánh của do bạn tự tạo ra. Đại học chỉ là một phần nhỏ thôi, còn cả một cuộc đời cần phải sống, đừng để thứ đó vùi dập bạn, nó không đáng đến mức đó đâu.

    • xuất phát muộn không đồng nghĩa đến đích sau bạn nhé, năng lực con người bao gồm: kiến thức (4%) + kỹ Năng (26%) + Thái độ (70%) , thái độ mới là cái quan trọng nhất trong năng lực con người (y)

    • mình cũng như bạn, rất đau đớn , vô cùng hụt hẫng.có lẽ mình phải hiểu sớm hơn là cái đống lý thuyết đó dù thuộc cũng ko ra thi. còn luyện thi thì hết hk1 là luyện dc r. nhưng tất cả đã quá muộn. FTU đóng cửa với mình.

      • bạn còn trẻ còn rất nhiều cơ hội,mình thật sự hối hận vì đã k theo đuổi ước mơ của mình tới cùng để bây giờ học ngành khác nhưng lại k hề dồn hết tâm trí cho nó và kết quả thì cực kỳ tồi tệ. Cố gắng lên bạn nhé “đừng thở dài hãy vươn vai mà sống bùn ở dưới chân nhưng nắng ở trên đầu”

  5. Ừ thì bây giờ e cũng trượt ĐH (thiếu 0.5 điểm) nhờ đó khi băn khoăn suy nghĩ nên học trường nào ở NV2 thì e cảm thấy mông lung, k biết mình muốn gì và mình sẽ học gì, cảm giác như mình cần phải lựa chọn lại nghê nghiệp như năm 12 vậy. Nhưng hiện tại với quỹ thời gian khá dư dả này e nghĩ mình sẽ tìm ra được 1 hướng đi tốt nhất cho mình. Thanks tác giả

    • Em vừa mới biết tin : Em – trượt – đại – học. Đó là trường mà em thích nhưng nó lại quá cao ( HVANND ), em không thể với tới. Thật tệ. Nhưng em đã dự phòng 1 trường cao đẳng khác ( trường Dược ) , không những thế nó còn trái ngành, trái khối của em và quan trọng hơn là em không thích nó cho lắm ( do gia đình mà ). Nhưng … em có còn lựa chọn nào khác đâu. Giờ cảm thấy thật bế tắc. Tuy nhiên, còn hơn là ở nhà không chả làm gì. Đành phải chấp nhận vậy. Chỉ hy vọng may mắn sẽ mỉm cười với mình thôi.

      • Mình cũng từng trải qua hoàn cảnh như bạn , mình biết cảm giác của bạn, rồi cảm giác này sẽ qua đi, phải nhớ đại học là nơi tích lũy kiến thức, kỹ năng để thực hiện ước mơ, hoài bão của bạn của bạn chứ không phải đích đến. Sai lầm giáo dục phổ thông của VN ta toàn coi nó là đích đến, nên khi nhiều em không đạt được nó mất hết lý tưởng sống. Quan trọng cuộc sống của bạn do bạn quyết đinh, bạn phải biết được ước mơ, hoài bão, sứ mệnh sống của bạn cái đó mới là hướng đến của đời bạn .

      • mình cũng thi một trường của công an và cũng trượt, cũng là gia đình bắt thi công an, với số điểm của mình mình có thể đỗ đc nhiều đại học khác, cũng sẽ được hưởng cảm giác sung sướng vô cùng khi đỗ đại học như các bạn. mình rất mong được kết bạn với bạn

      • Mình khác bạn ở 1 điểm đó là mình trượt ngành CNTT, và hiện tại mình đang học trường dược =v= và mình có một bài học là : thay đổi cách nhìn nhận…
        Tính đến h thì mình bắt đầu iu ngành dược và cũng tăng được chút ít kỹ năng CNTT =v=
        CHo đến khi bạn chấp nhận nó, còn không nó sẽ đi vào bạn được :3
        ~Meow~

Trả lời nguyen Hủy trả lời

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

FOLLOW US

62,550Thành viênThích
3,699Người theo dõiTheo dõi
3,540Người theo dõiĐăng Ký
spot_img

BÌNH LUẬN MỚI

XEM NHIỀU

BÀI MỚI