20.6 C
Da Lat
Thứ Năm, 18 Tháng Tư, 2024

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Thì ra, cái gì cũng có hạn kỳ, thế nên, đừng đợi nhé

Featured Image: Gold

 

Thời gian, là một khái niệm vĩnh cửu trong tâm thức con người, nhưng nó lại là một thứ có hạn kỳ đối với cuộc đời mỗi người. Trong chúng ta, ai cũng biết rõ điều đó, nhưng đôi lúc, chúng ta “cố tình trong vô tình”, cứ nghĩ nó là vĩnh cửu, để rồi không ít lần lại buột miệng “phải chi” hay “ước gì”…

Là một bạn nào đó, mải mê với game đến mệt nhoài ra, thấy bụng đói, mò về nhà, ăn ngấu nghiến bữa cơm mẹ nấu như một điều đương nhiên; mà quên, không nghĩ đến những đứa trẻ thèm một mái ấm gia đình hạnh phúc, đang còn ngược xuôi với những tấm vé số giữa trưa hầm oi nồng hay trong chiều giông gió lộng.

Là một bạn nào đó, xun xoe với quần là áo lượt, cười sành điệu trong những siêu thị hay shop hàng cao cấp; mà quên, không nghĩ đến mẹ cha, đã phải đổ bao công sức mồ hôi, có khi cam chịu nợ nần để cho con được bằng bạn bằng bè.

Là một bạn nào đó, cứ phải học đi học lại, vì mải yêu, mải chơi trò ái tình đến không biết phân chia thời gian để củng cố tương lai bằng một hiện tại nỗ lực; mà quên, không nghĩ đến mỗi lần bị nợ tín chỉ, là mẹ phải đôn đáo, chắt mót gửi tiền thêm cho mình; mà quên, không nghĩ đến những bạn sinh viên thi đỗ nhưng không có tiền đi học, đành quay về với ruộng đồng, với nghề thợ hồ, khuân thuê vác mướn.

Là một bạn nào đó, sinh ra vốn mang bản tính thích cảm giác mạnh, đêm đêm rú ga lượn lờ với một đám choai choai giống mình; mà quên, không nghĩ đến những người khuyết tật, mong được lành lặn để được sống đúng nghĩa là “một con người”; mà quên, những chiến sĩ vẫn đang gồng gánh trách nhiệm thiêng liêng của tổ quốc trên vai.

Là tôi, sáng nay rửa cốc chén, khi cầm cái quai tách mà thấy nhẹ bẫng đi, nhìn cái quai trên tay, cái tách lại nằm trơ dưới sàn; mới giật mình, thì ra, cái gì cũng có hạn kỳ.

Và rồi, tôi chợt nhớ đến một bài viết vui mà các bạn chuyền nhau trên facebook. Kể rằng một chàng trai, khi yêu cô gái thứ nhất, cô ấy yêu thơ thích đàn, nên chàng trai học đàn, tập làm thơ; khi yêu cô gái thứ hai, chàng trai lại tập thể hình để vừa lòng cô ấy; rồi khi yêu cô gái thứ ba, chàng trai lại rèn luyện mình ở những bộ môn nào đó cho phù hợp với người bạn gái mới..v..v.. Cứ thế, cho đến một ngày nọ, một cô gái thắc mắc rằng: “Anh tuyệt vời đến thế, mà sao đến giờ vẫn chưa có vợ, vậy bản thân anh có vấn đề gì chăng?” Rồi vì sợ mà cô gái ấy cũng bỏ đi. Và bài viết kết thúc vui rằng: Chàng trai nói với lòng mình, sẽ không bao giờ nghe lời một cô gái nào nữa.

Chúng ta hãy nhìn ở một quan điểm khác thử xem. Tại sao phải đến khi có ai nói gì đó, chúng ta mới lo hoàn thiện bản thân mình? Khi bắt đầu yêu thương một ai đó, ta đều muốn mình giỏi hơn, hay hơn, xứng đáng hơn trong mắt họ, điều này rất đúng, rất đáng được khích lệ. Nhưng, nhân lúc còn trẻ, chưa bận rộn với những sáng chiều đưa đón nhau, chúng ta hãy tập trung vào bản thân mình nhiều hơn một chút đi. Tất cả chúng ta đều bắt đầu từ một phôi thai, chào đời trong hình hài một đứa trẻ.

Và loài người chúng ta, ở giai đoạn nào cũng chỉ là một đứa trẻ, đứa trẻ ít tuổi, đứa trẻ vừa tuổi, hoặc đứa trẻ già tuổi. Nói thế, nghe có vẻ kỳ kỳ, lạ lạ, thậm chí có phần bỗ bã đối với các bậc ông bà cha mẹ. Nhưng hãy ngẫm mà xem, đời người đâu có ai học và hiểu hết được một trăm phần trăm tất cả những gì quanh ta đâu. Nói thế để biết, ta phải cố gắng luôn luôn tìm tòi, trau dồi kiến thức, kinh nghiệm sống, bởi đại dương mênh mông lắm, mà ta chỉ là một hạt muối mà thôi. Nếu trẻ con biết nói ngay từ lúc lọt lòng, hẳn chúng đã cho người lớn biết rằng, chúng muốn nói nhanh, muốn bò nhanh, chạy nhanh, ngay lập tức, có bao giờ chúng chịu nằm yên đâu, lúc nào cũng ngọ nguậy, chỉ trừ khi ngủ, nghĩa là, chúng không biết đợi.

Bớt chút thời gian cày game đi, các bạn trai có thể trau dồi cho mình một chút ngoại ngữ hay môn thể thao nào đó, hoặc đơn giản hơn , chăm chú nhìn xem cha đang đóng lại chiếc ghế gãy như thế nào, sửa một dây điện hư ra sao, hay đang đỡ đần ông nội những gì.

Bớt chút thời gian shopping đi, các bạn gái ngồi vào gian bếp với mẹ, chúng ta đã tận hưởng lâu rồi, giờ hãy cẩn thận ghi nhớ cách nấu món ăn của mẹ, ngắm lọn tóc mai mướt mồ hôi dính bết vào thái dương, để hiểu những nhọc nhằn đời thường là thế nào. Chúng ta, những con trai và những con gái, hãy chăm chú, ghi nhớ những công việc, những tình cảm đó mỗi ngày, sẽ tận hưởng được niềm vui của sự gắn kết gia đình, sẽ thấy hãnh diện bởi nụ cười mãn nguyện và ánh mắt tự hào của cha mẹ, lại còn tích lũy cho mình sự tháo vát nhanh nhẹn, lại còn làm phong phú bản thân mình.

Những buổi họp mặt bạn bè sẽ vui thú hơn nhiều khi tự tay ta biết sửa sang sắp đặt, biết tổ chức nấu nướng. Bạn cảm tưởng như thế nào trước một cô gái có thể đảm nhiệm chức năng đầu bếp cho một bữa tiệc khoảng hai mươi đến ba mươi bạn bè? Hoặc một bạn nam trổ tài tiếng Anh lưu loát với một du khách lạc đường? Ngoài ra, những kỹ năng “nhỏ nhưng không nhỏ” đó có thể hỗ trợ cho chúng ta rất nhiều trong những tháng ngày học tập làm việc xa nhà, cũng là nền tảng cho cuộc sống lứa đôi sau này. Và rồi theo đó, những tình yêu thuần khiết sẽ tự tìm đến ta.

Bớt chơi bời đua xe , bớt trai gái vô vị ở những quán cafe karaoke hạng sang, chúng ta thử rủ nhau vào thăm bệnh viện một ngày hoặc cơ sở từ thiện nào đó một buổi, sẽ thấy những điều mà chúng ta không bao giờ muốn thấy. Để hiểu thế nào là :có những mất mát không bao giờ bù đắp nổi. Để biết chúng ta đã được tạo hóa ưu đãi. Và rồi, bạn sẽ thấy niềm vui ý nghĩa của sự sẻ chia.

Thật ra, chúng ta bước vào đời, là một cuộc dạo chơi. Hầu hết, trẻ con ít tuổi đều chơi trò vợ chồng, chơi trò cha mẹ con cái, chơi trò bác sĩ, công nhân, thầy cô giáo…v.v… Chơi một cách say mê, đầy tâm huyết. Và sau này, những trẻ con vừa tuổi, già tuổi cũng vẫn tiếp tục những trò chơi ấy, chỉ là trong một bối cảnh khác hơn mà thôi. Nghĩa là chúng ta lặp lại trò chơi trẻ thơ qua từng ngày một trong cuộc sống của mỗi người. Vì thế, hãy cố gắng nuôi dưỡng sự say mê và tâm huyết đó, bằng sự thâm trầm và sâu sắc của thời gian.

Cũng có nghĩa là, đừng đợi. Chúng ta đừng đợi nhé, đừng đợi ngày mai, ngày mốt, ngày kia, hay tháng sau, hay năm tới. Nhìn quanh mình đi, và đừng bỏ sót điều gì.

Bởi, thời gian là một khái niệm vĩnh cửu trong tâm thức con người, nhưng nó lại là một thứ có hạn kỳ đối với cuộc đời mỗi người.

 

Gold

spot_img
Triết Học Đường Phố
Triết Học Đường Phố
"Thà chết cho một ý tưởng bất diệt, còn hơn sống cho một ý tưởng phù du." — Steven Biko

BÀI LIÊN QUAN

12 BÌNH LUẬN

  1. Cũng có nghĩa là, đừng đợi. Chúng ta đừng đợi nhé, đừng đợi ngày mai, ngày mốt, ngày kia, hay tháng sau, hay năm tới. Nhìn quanh mình đi, và đừng bỏ sót điều gì.

    Hi vong rang Và rồi theo đó, những tình yêu thuần khiết sẽ tự tìm đến ta. trong CÕI TẠM này.
    Toi thich nhung cau ket cua ban! No rat hay va cung rat sau!

Trả lời Phương Kem Hủy trả lời

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

FOLLOW US

62,550Thành viênThích
3,699Người theo dõiTheo dõi
3,540Người theo dõiĐăng Ký
spot_img

BÌNH LUẬN MỚI

XEM NHIỀU

BÀI MỚI