16 C
Da Lat
Thứ Sáu, 19 Tháng Tư, 2024

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Cầm bút trút giận

Featured Image: Claire Massey

 

Lòng người ngổn ngang. Không biết theo thời gian cuộc đời rồi có biến con người trở về với tổ tiên loài thú hay không mà sống bạc với nhau đến thế. Cũng chẳng trách được, ở cái xã hội này người ta màng tới quyền lợi chứ nhân nghĩa là cái quái gì đâu, suy cho cùng ác sống lâu, thiện chết trẻ, làm ăn thất đức nhanh giàu, người cần cù thì khó tứ bề gian lao, thật thà bị cho là ngu ngốc, xảo trá lại được trọng dụng… Nhận thức của người ta đã như thế rồi có bố bảo cũng không nghe nữa là mình. Thảm hại nhất đó là lòng thương cảm được thay thế bằng việc xã hội ngoài kia nói rằng bạn cũng ngu lắm nên mới thế, đúng là thảm kịch.

Có những điều tưởng chừng như chỉ xuất hiện trong phim, thế mà một ngày xấu trời lại đổ bụp xuống đầu bạn, bạn tự hỏi tại sao người đó lại có thể khốn nạn y phim? Tự hỏi một ngày nào đó, một giây phút nào đó trong cuộc đời liệu người đó có tự nhận thức được hành vi của mình hay không?

“Nhân chi sơ, tính bổn thiện.”

Nói chung tôi vẫn hy vọng và tin tưởng dù có trải qua điều gì đi chăng nữa, ở một góc nào đó sâu thẳm trong tâm hồn, người đó ít nhiều vẫn còn giữ lại một chút thiện. Ừ, đó có lẽ là cái ngu lớn nhất của tôi nhưng đến phút cuối tôi vẫn cố hữu giữ cái ngu ấy cho riêng mình, mà không làm phương hại tới ai. Nghĩ giản đơn hơn, tôi không làm điều ác, thì sao tôi phải bận tâm lo lắng cho kẻ làm điều ác? Thôi thì hãy cứ an nhiên mà sống giữa cõi đời góc cạnh.

Hãy tưởng tượng thế này nhé, bạn đang có tất cả nhưng rồi có người đến và lấy đi tất cả của bạn, đẩy bạn vào bước đường cùng, tất thảy đều bàng quang với những oan tình của bạn, họ biết thậm chí là biết rất rõ nhưng họ làm ngơ hết. Bạn nghĩ sao?

Bạn sẽ được gì nếu bạn không làm gì? Trả thù? Đòi công bằng? Hay là ngồi chờ đợi nhân quả bảo ứng? Làm gì thì làm nhưng hãy nhớ “tâm loạn thì trí loạn, tâm khinh thì thất sách”, và quan trong hơn hết thảy là phải dùng nhân nghĩa để thắng hung tàn. Cái nghiệp của bạn như thế nào là do bạn quyết định.

“Mọi người đối xử với bạn như thế nào là cái nghiệp của họ, bạn đối xử lại như thế nào là cái nghiệp của bạn.” – Tiến sỹ Wayne Dyer

Đó là câu nói tôi luôn trăn trở, thật ra phải sống sao mới đúng?

Có đôi lần trong đời tôi cảm thấy bất an trước xã hội, cảm thấy lung lay, một chút gì đó muốn thay đổi. Nhưng suy nghĩ nhiều hơn, sâu hơn thì thấy luật nhân quả lúc nào cũng đúng. Có thể ngày hôm nay vì việc làm bất chính mà bạn có được cái này hay cái kia, và dù cho sự việc ko bị phát giác trong suốt quãng đời còn lại thì bạn cũng coi như đã chết, bởi sau đó bạn luôn phải sống trong lo sợ. “Hùm giết người hùm ngủ, người giết người thức đủ năm canh.” Việc sống trong nỗi bất an đối với tôi còn tồi tệ hơn cả cái chết.

Đừng nghĩ rằng hạt cát sao có thể thay đổi được sa mạc. Xã hội chính là mảnh ghép nhận thức của cá nhân mỗi người, nếu xã hội này đen kịt thì bạn vẫn có quyền tự hào mình là một điểm sáng. Vạn vật đều có nguyên do của nó, cùng lắm thì hãy nghĩ rằng “qua cơn bĩ cực tới hồi thái lai” và hy vọng điều tốt đẹp sẽ tới vào ngày mai. Cuộc sống cứ xoay vần như thế, còn cuộc đời thì luân hồi chuyển kiếp, bạn không đủ thời gian để đua đòi với cuộc đời đâu, bạn chỉ sống một lần, nên hãy sống sao cho tốt.

Mỗi lần tím tái mặt mũi vì một thứ gì đó, như bản năng, tôi lại cầm bút và trút giận,tôi viết suy nghĩ, viết tất cả những gì có thể, không theo bất cứ nguyên tắc nào cả. Có khi là một câu chuyện, có khi là văn chửi, có khi lại là một lá đơn tố cáo… để rồi sau mỗi bài viết tôi có thể hiểu sâu sắc hơn vấn đề mình đang gặp phải, cô đọng lại vài cái gạch đầu dòng để biết rằng mình cần phải làm gì, rồi vài cái gạch đầu dòng nữa cho những gì được và mất nếu mình làm điều đó. Thật lạ là sau đó thường là một câu kết kiểu nghĩ cho kẻ ác, thế là xong. Khắc khoải, mãi miết, suy nghĩ, để rồi, rằng thì là mà… cho qua.

Tôi, kể cũng lạ!

 

Thảo Bé

spot_img
Triết Học Đường Phố
Triết Học Đường Phố
"Thà chết cho một ý tưởng bất diệt, còn hơn sống cho một ý tưởng phù du." — Steven Biko

BÀI LIÊN QUAN

12 BÌNH LUẬN

  1. Rất thích bài viết này của bạn Thảo Bé. Không biết bạn bao nhiêu tuổi nhưng cách suy nghĩ rất sâu sắc. Mình cũng tin vào những điều tốt đẹp trong 1 con người, dù là ai, làm gì thì họ vẫn có phần tốt đáng để tin :)) Đừng quá khắt khe với cuộc sống này 😀

  2. Mình hơi tò mò một chút. Tác giả bảo là có niềm tin vào bản tính thiện của con người, vậy cụ thể biểu hiện của niềm tin đấy là gì??
    Là cho rằng cứ ngồi đấy và mọi người sẽ làm điều tốt cho mình, là cho rằng nếu họ không làm điều tốt thì họ là người có lỗi, là cho rằng mình cứ làm điều “tốt” thì mình là nạn nhân, mình phải nhận được phần thưởng nào đó??
    Hay tin vào bản tính lương thiện của con người là luôn nhìn ra mặt tốt của mỗi cá nhân,không gán mác cho bất cứ ai là người xấu, luôn cho rằng mình cần phải giúp mọi người( và bản thân) trở nên tốt hơn, và quan trọng nhất “ai cũng có thể trở thành người tốt được quan trọng là có biết cách hay không?”.
    Niềm tin của bạn là niềm tin loại nào ??

    • Cảm ơn bạn đã đọc bài của mình, lần đầu viết bài mà được quan tâm như này quả thật là rất vui, về niềm tin trong bài viết này thì tùy thuộc cách hiểu của mỗi người, mình ko chắc :D, cá nhân thì mình chỉ muốn nói rằng mình luôn tin tưởng là thiện tâm luôn luôn có trong mỗi người, hãy đánh thức nó. Khi tâm hồn được nuôi dưỡng, tự thân họ sẽ vượt qua đươc cái ác. Đừng dùng thủ đoạn chỉ để cái ác phải hiện nguyên hình và trừng phạt nó, như thế có nghĩa là bạn đã quá lo lắng (đến bất an) cho kẻ thù của mình rồi. Người ta có thể phạm sai lầm hôm nay nhưng hãy cho họ cơ hội vào ngày mai.

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

FOLLOW US

62,550Thành viênThích
3,699Người theo dõiTheo dõi
3,540Người theo dõiĐăng Ký
spot_img

BÌNH LUẬN MỚI

XEM NHIỀU

BÀI MỚI