19.4 C
Da Lat
Thứ Năm, 18 Tháng Tư, 2024

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Chết vì tình – Một ảo mộng?

*Photo: Korolevatumana

 

“Giống như đôi uyên ương bươm bướm
ở trên đời đã là chuyện điên rồ,
sao còn muốn lên tận trời cao?
Chi bằng hãy cùng ngủ yên trong sự dịu êm”…

Tôi không thể quên những câu hát ấy trong một bộ nổi tiếng khi còn nhỏ. Mộng uyên ương hồ điệp đó đã ám ảnh giấc mơ thời tuổi trẻ yêu đương sôi nổi của rất nhiều người trong chúng ta. Yêu là hy sinh tất cả, thậm chí chết để được gần nhau – một niềm tin vương vấn ít nhiều trong những trái tim tươi trẻ.

Việc cặp đôi đồng tính nữ tự tử để được yêu nhau đã khiến cho tôi suy nghĩ về điều này. Sự kiện đáng tiếc của họ, tuy trở nên thu hút dư luận với chi tiết đồng tính nữ, nhưng có lẽ cũng giống như bao câu chuyện tự tử vì tình khác: khi tình yêu bị ngăn cản, cách trở, họ chỉ còn biết lấy cái chết để được bên nhau. Một trong hai người đã chia sẻ: mong được hóa thành đôi bươm bướm đẹp nhất thế gian, sau khi chết.

Tôi hy vọng những cặp đôi tự tử vì tình không phải là tín đồ Kitô giáo. Một người bạn Kitô giáo của tôi nói, mặc dù tin vào thiên đường, Kitô giáo vẫn cấm người ta tự tử, coi đó là một tội. Tự tử đồng nghĩa với việc sẽ bị đày ải sau khi chết. Ai biết được, không chừng sự đày ải đó có thể làm các bạn phải xa nhau vĩnh viễn? Chạy trốn địa ngục này để đến với một địa ngục khác, đó không phải là lựa chọn tỉnh táo.

Nếu bạn không tin Thiên Đường, hoặc không biết chắc cuộc sống sau khi chết có tồn tại hay không, thì việc chết để được yêu nhau thật đáng tiếc. Chết rồi, có biết là còn yêu nhau được nữa không.

Với niềm tin cá nhân, rằng không có thế giới bên kia, mà nếu có thì chúng ta cũng chẳng còn là chúng ta với thể xác và tâm hồn con người, tôi thấy cái chết lúc này hoàn toàn vô nghĩa. Nó chỉ chứng minh cho thế giới thấy bạn đã từng có một tình yêu, chứ không còn để các bạn được yêu nhau. Tình yêu chỉ còn khi hai quả tim chưa ngừng đập, thân xác chưa nguội lạnh… Khi người ta chết đi, chỉ có một câu chuyện tình còn lại, chứ không phải một tình yêu sống giữa hai con người.

Tôi e rằng, chết là hết. Hết tất cả, hết cả tình yêu. Thà yêu nhau trong đau khổ còn hơn mãi mãi không có cơ hội yêu nhau nữa. Trừ khi bạn xếp tình yêu mà mình coi là thiêng liêng đứng dưới những muộn phiền cuộc sống.

Tuy nhiên, khi những căng thẳng triền miên đầy đọa tinh thần được hòa trộn với những câu chuyện huyễn ảo về tình yêu và cái chết (những câu chuyện hi sinh vì tình được miêu tả tuyệt đẹp trong tiểu thuyết, phim ảnh, v.v…), tôi nghĩ người ta sẽ dễ hình dung ra một thiên đường đẹp tươi và cô độc của tình yêu sau khi chết. Đó chỉ là sự hoang tưởng tinh thần xảy ra do những nỗi đau.

Không ai có được tất cả những gì mình muốn, hoặc có khi, cuộc đời khắc nghiệt khiến bạn nhận được quá nhiều nỗi đau, mà hạnh phúc thì chỉ mong manh như giọt nước. Chẳng biết vì sao chúng ta lại phải sinh ra trong đời, nhưng một khi đã tồn tại và hiểu đâu là niềm vui, nỗi buồn, người ta chỉ còn cách cố gắng hết mình, thậm chí sẵn lòng đứng trong đau khổ để được nếm trải hương vị ngọt ngào nhỏ bé của yêu thương và hạnh phúc. Hoặc chấp nhận cả vui và buồn, hoặc chết và không có bất cứ thứ gì.

Và cho dù tình yêu của bạn đã bị đẩy tới đường cùng, thật sự bạn tuyệt vọng đến mức mong được chết, dường như tình yêu vẫn không phải là lý do đích thực khiến bạn tự tử.

Khi quyết định tự tử, có thật là bạn đang hy sinh vì tình yêu, hay đã cam chịu cúi đầu trước áp lực từ gia đình, người thân và xã hội? Bạn tự tử vì tình, hay tự tử vì đời? Đôi lúc, tình yêu chỉ là tấm màn chắn mà người ta tự che lên mắt mình, để tạo ra cảm giác giải thoát đẹp đẽ. Khi bạn chọn cái chết vì sự ngăn cấm của gia đình và áp lực xã hội, nghĩa là bạn đã buông trôi mạng sống của mình cho chính sự ngăn cấm đó, cho chính áp lực đó, chứ đâu phải cho một tình yêu đã chết cùng thân xác?

Người ta dùng từ “đáng tiếc” để nói về những câu chuyện như thế. Đáng tiếc vì tuổi đời còn quá trẻ, đáng tiếc vì một tương lai phía trước, đáng tiếc vì nỗi đau và sự ân hận còn lại nơi cha mẹ, người thân… Nhưng tôi nghĩ có một thứ còn đáng tiếc hơn nữa, đó là tình yêu của họ. Họ đã không còn sống để yêu nhau được nữa.

 

Đèn Phố

spot_img
Triết Học Đường Phố
Triết Học Đường Phố
"Thà chết cho một ý tưởng bất diệt, còn hơn sống cho một ý tưởng phù du." — Steven Biko

BÀI LIÊN QUAN

2 BÌNH LUẬN

  1. thích câu cuối: “Nhưng tôi nghĩ có một thứ còn đáng tiếc hơn nữa, đó là tình yêu của họ. Họ đã không còn sống để yêu nhau được nữa.” và câu trong phần giới thiệu của bạn 🙂

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

FOLLOW US

62,550Thành viênThích
3,699Người theo dõiTheo dõi
3,540Người theo dõiĐăng Ký
spot_img

BÌNH LUẬN MỚI

XEM NHIỀU

BÀI MỚI