Photo: doug88888
Có những đêm ta nằm chờ trời sáng
Ta lạc vào miền kí ức ngày qua
Trách thời gian tại sao vô tình thế?
Kỉ niệm ngày xưa đã nhạt nhòa…
Có những đêm ta nằm chờ trời sáng
Bỗng thấy như khóe mắt chợt cay cay
Tiếng nấc nghẹn ngào bị đè nén
Trách cuộc đời sao lắm những đổi thay…
Có những đêm ta nằm chờ trời sáng
Thấy cuộc đời vẫn đó những trái ngang
Ta trách ai đây, giữa dòng đời điên đảo?
Trân trọng hơn, khi hạnh phúc muộn màng…
Có những đêm ta nằm chờ trời sáng
Đắng xé lòng khi lạc mất tay ai
Có khi nào ta cho là số phận?
Cố mỉm cười khi gặp lại ngày mai…?
Có những đêm ta nằm chờ trời sáng
Ta băn khoăn: Hạnh phúc là gì đây?
Có phải là những nỗi buồn chắp vá
Hay là những gì ta đang có trong tay…?
Một Đời Quét Rác
^^! bài viết rất hay, đọc xong làm mình tự nhiên nhớ về năm ngoái =D (cũng trằn trọc vì những câu hỏi tương tự thế này)
Bài thơ này có phong cách tựa bài thuốc lá 😀
Nếu có ngày tôi buông tay điếu thuốc
Đó là lúc chẳng lê nổi bước chân
Khói thuốc kia mê ảo cả tinh thần
Rít 1 hơi , cho đời thêm nhẹ nhõm
Có những khi , đau đớn ngập trong tim
1 tình yêu , sao quá khó kiếm tìm
Ngậm điếu thuốc , sao thấy đời quá ngắn
Miệng khẽ run , gọi mấy tiếng , tên em
Có những khi , buồn bã chẳng buông tha
Bạn bè đông , sao chẳng ai nhận ra
Ngậm điếu thuốc , sao thấy mình ngốc thế
Vẫn nhiều lắm , những người tốt với ta
Có những khi , cuộc sống quá khó khăn
Muốn né tránh , tự cuốn mình trong chăn
Thò đầu ra , lại châm 1 điếu thuốc
Rít 1 hơi , việc đếch phải lăn tăn
Có những khi , thấy mình thật hư hỏng
Nhớ mẹ cha , bao lần đã phiền lòng
Bật lửa đâu , phải châm 1 điếu thuốc
Đời còn dài , làm lại có được không