15.8 C
Da Lat
Thứ Bảy, 20 Tháng Tư, 2024

PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN

Ba điều tôi không muốn thay đổi trong năm 2014

*Feature Image: DezRay6

 

Mỗi năm, ai cũng có 365 ngày để làm việc và học tập. Thời gian trôi qua nhanh hay chậm có chăng tùy người và tùy vào cách họ sử dụng khoảng thời gian của mình có hiệu quả hay không. Với người bận rộn thì 365 ngày dường như không đủ cho họ, trong khi với người nhàn rỗi thì đó lại là con số khá lớn. Nhưng ai cũng mong chờ một năm mới đến: với nhiều thứ mới, tiến bộ hơn và tốt hơn năm cũ. Với tôi, có một vài điều mà tôi không hề muốn thay đổi khi bước sang năm 2014.

Đầu tiên, đó là thói quen đọc sách. Trước đây tôi RẤT THÍCH sách. Ngày ấy còn học phổ thông, lúc nào cũng nghe bên tai từ HỌC – HỌC – HỌC. Thi thoảng đọc vài cuốn sách thì bị coi là quá rảnh rỗi và nên dành thời gian đó làm thêm bài tập. Thú thực, tôi không thích đọc sách tham khảo – dù của bất kì môn học nào. Tôi thích đọc những cuốn sách không có trong chương trình học như hạt giống tâm hồn, các tác phẩm của những nhà văn hoặc sách của những người nổi tiếng.

Nó tuy không trực tiếp phục vụ việc học hay đem lại hiệu quả ngay tức thì nhưng lại bồi dưỡng tâm hồn tôi theo kiểu “mưa dầm thấm lâu” để rồi càng lớn tôi càng chiêm nghiệm được rằng: “Ngày trước đọc cuốn sách ấy không hiểu lắm, bây giờ mới thấy nó đúng thật!” Thế rồi từ ngày lên đại học, tôi bận rộn hơn với những công việc khác hoặc không có điều kiện đến nhà sách, tôi thường đọc ebook – sách điện tử. Quả thật, tôi không hề thích đọc sách theo kiểu này vì đơn giản nhìn vào màn hình máy tính hay điện thoại lâu thì khá mỏi mắt.  Tôi thích cảm giác được lùng sục hoặc xếp hàng để mua được cuốn sách mình thích. Và rồi cầm trên tay, ngửi mùi sách mới (hơi “điên rồ”), có cảm giác gì đó rất lạ, rất khó tả, rất riêng mà khi đọc sách điện tử không thể đem lại cho tôi. Giờ tôi đọc sách ít hơn nhưng đọc và nghiền ngẫm lâu hơn trước. Hy vọng năm mới, tôi vẫn giữ được thói quen tốt này.

Thứ hai, đó là sự lạc quan. Không hiểu sao tôi tin vào những điều tốt đẹp dù tôi biết rằng “đời không như mơ”. Tôi luôn tâm niệm làm việc tốt trong khả năng của mình và cố gắng đối xử tốt với tất cả mọi người. Có người bảo ngây thơ, thậm chí là “ngu”. Có người lại bảo giả dối, làm vì vụ lợi cho bản thân. Tuy nhiên tôi có một phương châm sống đó là

“Không quan trọng người khác nghĩ gì mà là bản thân mình cảm thấy thế nào.”

Và tôi thấy thanh thản khi làm theo những gì mình cho là đúng. Tôi biết, dù cuộc sống có xô bồ đến đâu thì vẫn còn đó nhiều người tốt, họ vẫn đang làm việc thiện tích đức cho đời. Đôi khi tôi cũng cảm thấy bi quan. Tôi suy sụp. Nhưng rồi tôi ngủ, tôi đi, tôi đọc, tôi xem, tôi nghĩ về những điều tuyệt vời mình từng có, tôi làm mọi thứ để bản thân không còn nghĩ đến những điều tiêu cực nữa.

“Thứ duy nhất mạnh mẽ hơn sợ hãi, đó là hy vọng.”
– Thị trưởng Snow (The Hunger Games)

Hy vọng năm mới, tôi sẽ có đủ sự lạc quan để vượt qua những khó khăn thử thách cũng như luôn có niềm tin để không ngừng cố gắng theo đuổi mục tiêu, ước mơ của mình.

Cuối cùng, đó là việc dám chịu trách nhiệm. Tôi từng là dân khối A. Chỉ vì thích học Văn nên chuyển qua khối D. Ban đầu bố mẹ cũng phản đối ghê lắm. Nhưng rồi ngày rộng tháng dài, tôi kiên trì thuyết phục bố mẹ và cuối cùng cũng được làm theo ý muốn của mình. Kết quả tuy chưa được như tôi mong đợi nhưng ít nhất đó cũng là lần đầu tiên trong suốt 18 năm, tôi dám thẳng thắn bày tỏ quan điểm và tư đưa ra một quyết định quan trọng cho bản thân.

Tôi cũng cảm thấy mình trưởng thành hơn sau những ngày tháng học xa nhà, tạm gọi là khá tự lập (vì tôi vẫn cần đến “viện trợ” hàng tháng của bố mẹ). Tôi phải chọn lựa rất nhiều. Dù đúng dù sai, tôi đều phải tự chịu trách nhiệm cho những sự lựa chọn ấy bởi lẽ theo như bố tôi vẫn thường nói thì: “Bố mẹ không thể lúc nào cũng kè kè đằng sau giải quyết “hậu quả” cho mày được. Lớn rồi tự làm tự chịu. Tôi không hoàn hảo cũng chẳng mạnh mẽ hay dũng cảm gì hết. Tôi đã làm nhiều việc – đôi khi rất “liều” và phạm phải không ít sai lầm. Tôi đã ngã, rất đau. Nhưng những va vấp ấy lại là bài học quý giá mà chẳng ai có thể dạy tôi. Và tôi cũng hiểu rằng nếu mình không tự đứng lên thì sẽ mãi nằm đấy – tại nơi tôi đã ngã. Hy vọng năm mới và rất nhiều năm sau nữa, tôi sẽ không phải thấy hối tiếc về những gì mình đã làm.

Vạn vật sắp bước sang một vòng quay mới, ngày cuối cùng của năm 2013 cũng sắp hết. Giờ này trên các trang mạng xã hội mọi người cũng đã “rục rịch” chào năm mới rồi. Dự báo thời tiết trong vòng vài tiếng nữa sẽ có bão notifications/notes/status trên Facebook – bão giật cấp 13, cực kì nguy hiểm. Vẫn còn đây những dự định, những hoài bão dở dang. Nhưng ngày mai thức dậy sẽ là một ngày mới, là cả một năm mới, và tôi sẽ có đủ thời gian để hoàn thành chúng.

 

 

Anh Nguyễn LP

spot_img
Triết Học Đường Phố
Triết Học Đường Phố
"Thà chết cho một ý tưởng bất diệt, còn hơn sống cho một ý tưởng phù du." — Steven Biko

BÀI LIÊN QUAN

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

FOLLOW US

62,550Thành viênThích
3,699Người theo dõiTheo dõi
3,540Người theo dõiĐăng Ký
spot_img

BÌNH LUẬN MỚI

XEM NHIỀU

BÀI MỚI